Mộ Dung Nguyệt đã từng tưởng tượng không biết bao nhiêu cảnh tượng gặp lại Cố Hành, chỉ chưa bao giờ nghĩ tới lúc này.
Cô trở về khách sạn, cả người giống như không còn chút sức lực nào tê liệt ngã xuống giường.
Thật ra, đã hơn một năm không gặp, cô đáng lẽ phải dự đoán tới chuyện ngày hôm nay.
Vẫn là do bản thân nhát gan, chưa dám tưởng tượng tới kết thúc như ngày hôm nay thôi.
Không bệnh mà chết, có mở đầu lại không có kết thúc.
Mộ Dung Nguyệt đã chuyến bay buổi tối sớm nhất trở về nhà, bây giờ cô cũng không còn cách nào tiếp tục ngây ngốc ở đây được nữa.
Rời khỏi nơi này cũng chính là phương pháp duy nhất để bảo vệ chính mình.
Bên kia, Cố Hành và Liễu Mộng vừa mới phối hợp với nhau diễn xong một vở kịch.
"Chú hai Cố lại dám dùng thủ đoạn đê tiện này sao?" Liễu Mộng nhìn thấy tai tiếng bay đầy trời của mình và Cố Hành, chỉ có thể cảm khái.
Hai người bọn họ đã quen biết nhau từ nhỏ, trong mắt mọi người chính là cặp đôi trai tài gái sắc duyên trời tác hợp.
Chỉ có trong lòng Liễu Mộng hiểu rõ, Cố Hành chỉ coi mình là bạn, mà vì sao bọn họ có thể xem như bạn đều là do khi còn nhỏ, cô từng giúp anh một chút mà thôi.
Thần nữ có tâm, Tương Vương vô mộng.
Liễu Mộng sớm đã thu hồi những tâm tư không nên đó, ở đúng vị trí của mình.
Chỉ là hơn một năm trước, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391285/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.