Người thì cố ý duy trì khoảng cách, nhưng trái tim lại muốn sát gần nhau hơn.
Học ngoại khoá được một nửa, gia đình Cố Hành lại có chuyện phải rời đi.
Sau khi anh nghe một cuộc điện thoại đã đi vội vàng.
*
Sân bay tư nhân thành phố L,
Cố Hành ôm lấy người yêu, hôn lên môi cô.
"Bảo bối, chờ anh trở lại."
Mã Vi Vi cảm thán, nam thần Cố vừa đi, linh hồn bạn học Mộ Dung bắt đầu như trên mây.
Mộ Dung Nguyệt biết Cố Hành nhất định sẽ trở về.
Anh đã hứa với cô rồi.
Tựa như trước kia mỗi lần xuất chinh, mỗi lần anh hứa đều sẽ trở về bình an.
Cho nên, bây giờ cô cũng chỉ có thể bình tĩnh chờ đợi anh mà thôi.
Mãi cho đến buổi tối, Mộ Dung Nguyệt mới nhận được tin nhắn của Cố Hành.
Bình an hạ cánh, đừng nhớ mong.
Cố Hành gửi tin nhắn xong lại nhìn điện thoại, tiếp theo còn một trận chiến ác liệt, sự cố lần này so với anh dự đoán còn sớm hơn, vậy nên anh thậm chí còn chưa kịp nói rõ với bảo bối nhà mình.
Nhìn ông chủ trẻ tuổi của mình khó lắm mới lộ ra vẻ mặt u sầu, là trợ lý bên cạnh Cố Hành mấy năm nay, Cận Bân biết ông chủ ở thành phố H hơn một năm là để giấu tài, nhưng thật sự lại khủng bố không giống người thường chút nào.
Cố Hành nhìn tư liệu trên tay, đây đều là chứng cứ phạm pháp của chú hai anh, những năm gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391283/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.