Giấc ngủ này vô cùng yên ổn.
Khi Mộ Dung Nguyệt tỉnh lại, chỉ còn một mình cô nằm trên giường.
Không hiểu tại sao tỉnh lại không thấy Cố Hành, trong lòng lại cảm thấy mất mát.
Anh có suy nghĩ gì với cô... Mộ Dung Nguyệt thật sự muốn biết.
Tiểu huyệt bị dị vật lớn xâm phạm cả một đêm, ê ẩm đau mỏi không thôi.
Nhưng mà Cố Hành sớm đã ôm cô đi tắm rửa sạch sẽ, trên người cũng không còn cảm giác dính nhớp nữa.
Đồng phục trên người cũng không thấy đâu, đầu giường đặt một chiếc áo sơmi nam, Mộ Dung Nguyệt đưa tay luống cuống mặc lên người. Dù sao thì bây giờ trên người cô cũng chỉ có một chiếc chăn che đậy.
Vòng eo đau nhức, hai chân vô lực, Mộ Dung Nguyệt còn nghĩ bản thân mình túng dục quá độ.
Cô rời giường kéo rèm cửa sổ, ánh nắng ấm áp chiếu vào căn phòng.
Cố Hành mang một ly nước đường đỏ và sandwich vào phòng, nhìn thấy một màn hương diễm như vậy.
Thiếu nữ được ánh mắt trời vây quanh, dáng người hoàn mỹ ở dưới lớp áo sơmi mỏng vô cùng rõ ràng, bởi vì là áo nam lớn, cổ áo rộng mở khiến bộ ngực anh si mê như ẩn như hiện, phía dưới là đôi chân tinh tế trắng nõn.
Sáng sớm đã quyến rũ anh rồi.
Mộ Dung Nguyệt không phát hiện hai mắt Cố Hành đã tối lại, nơi đó cuồn cuộn dục vọng mãnh liệt của anh đối với cô.
"Cố... Cố Hành..." Vừa thấy Cố Hành, Mộ Dung Nguyệt đã cứng họng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391268/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.