Mấy ngày nay Mộ Dung Nguyệt cũng không ổn, đêm nào cô cũng nằm mơ thấy cùng một giấc mộng.
Trong mơ là bạn cùng bàn của cô, cô gọi anh là Cố Hành ca ca, sau đó anh đè cô dưới thân, hôn môi cô, đùa bỡn cô...
Mỗi sáng tỉnh lại, bên dưới đều đã ẩm ướt.
Mộ Dung Nguyệt cảm thấy rất mất mặt, từ trước đến nay cô chưa có dáng vẻ này bao giờ!
Tuy rằng bạn cùng bàn cô thật sự rất đẹp, tựa như bước ra từ truyện tranh, so với nam sinh nổi danh ở trường cũ của cô chỉ có hơn chứ không kém.
Chưa cần nhắc tới ngũ quan và dáng vẻ Cố Hành, chỉ mỗi khí chất của anh thôi cũng đã hiếm thấy, là kiểu rõ ràng toàn thân sắc nhọn nhưng lại có thể tự nhiên như kiếm thu về vỏ.
Đã nhiều lần Mộ Dung Nguyệt nhìn anh đến xuất thần, trên sân bóng rổ lấy một địch ba, lúc lên khán đài đọc diễn văn của học sinh ưu tú, lúc thi được hạng nhất toàn trường...
Đôi khi Mộ Dung Nguyệt không thể tin rằng trên đời này lại có một người hoàn mỹ như vậy tồn tại.
Dù cô mới tới học một tháng cũng đã biết Cố Hành thực sự là nam thần của toàn trường H, mà cô, lại trùng hợp trở thành bạn cùng bàn của nam thần.
*
Mộ Dung Nguyệt vất vả lắm mới tới trường trước tiết tự học sớm, nội quy trường H rất nghiêm khắc, cô cũng không dám đến trễ, vậy nên bữa sáng cũng không kịp ăn.
Nhưng mà Mộ Dung Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391259/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.