Mộ Dung Nguyệt hẹn Lâm Trì gặp mặt giờ Thân ở tửu lâu Vân Lai lớn nhất trong thành.
Sáng sớm nàng đã cho người chuẩn bị xe ngựa, thay thường phục để tránh bị chú ý.
Vừa tới Vân Lai, Mộ Dung Nguyệt để cung nhân ở ngoài canh gác, một mình đi vào phòng chữ Thiên số 1.
Nàng vừa mới vào cửa đã bị người nọ ôm chặt từ phía sau, cánh tay có lực giam cầm chế trụ eo nhỏ, một tay che lấy đôi mắt nàng, ôm trọn nàng vào lồng ngực.
Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy vành tai nóng lên, đầu lưỡi ấm nóng ngậm lấy vành tai nàng mà liếm mút.
"A... Cố Hành ca ca... mau buông tay..." Cái ôm này quá quen thuộc, hơi thở nam tính mát lạnh cũng thuộc về người ngủ cạnh nàng mỗi tối.
Cố Hành cười trong lòng, sự tức giận cũng giảm bớt vài phần, nha đầu này nhận ra hắn cũng thật nhanh.
Vì thế hắn thu lại cánh tay che mắt thiếu nữ, cả người nàng cũng nằm trong người hắn.
Lúc này, Mộ Dung Nguyệt cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt của người nàng luôn tâm tâm niệm niệm, vẫn anh tuấn như vậy.
"Cố Hành ca ca, sao huynh lại ở đây?"
Cố Hành nghe thấy câu này, tâm tình đã ổn định lại bỗng chốc bùng lên, vì sao hắn không thể ở đây? Lúc biết người mình yêu một thân một mình đi gặp một nam nhân khác, hắn có thể không tức giận được sao?
"Muội không muốn gặp ta?" Cố Hành đã bị ghen tuông che mờ hai mắt, không thể phân tích được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391248/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.