"Nguyệt Nhi, muội ăn một ngụm cháo, ta sẽ khiến muội thoải mái một chút." Cố Hành thấp giọng dụ dỗ, tiếp tục mê hoặc thiếu nữ.
Mộ Dung Nguyệt vẫn không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, nàng há miệng ăn cháo, bộ ngực đầy đặn lại bị người dùng sức nhéo một cái.
"A..."
Một tiếng kêu này, cháo tiến vào trong cổ họng, khóe mắt rơi lệ, Mộ Dung Nguyệt chưa từng phòng bị với Cố Hành bao giờ, lúc này hai mắt hạnh tròn xoe, mê man nhìn hắn.
Đây đúng là Cố Hành ca ca của nàng, chẳng lẽ là do việc ngày hôm qua nên hắn đã thay đổi rồi sao?
"Thích không?" Cố Hành vừa nói vừa vươn đầu lưỡi liếm vành tai nàng.
Hắn chỉ muốn ăn nàng.
"Ưm..." Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy bản thân mình ngày càng không e lệ, một bữa cơm cũng có thể kiều suyễn rên rỉ không ngừng.
Nhưng mà, bây giờ nàng rất đói, tối qua đã mệt mỏi cả ngày... Hơn nữa... nàng cũng thích Cố Hành ca ca chạm vào mình.
Nàng còn chưa thành hôn với Cố Hành ca ca, nàng không thể như thế được! Lý trí biết điều này là không đúng, nhưng khát vọng nội tâm lại ngày càng dâng cao.
Trong lòng Cố Hành không có nhiều băn khoăn như thiếu nữ, bởi vì từ trước tới nay, kể cả từ nay về sau, người hắn muốn cũng chỉ có một mình nàng thôi.
Đút nàng ăn xong chén cháo, Mộ Dung Nguyệt cảm thấy mình đã no, vẫn là xuống khỏi người Cố Hành ca ca.
Còn chưa kịp xuống đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391244/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.