Ngày hôm sau.
Trong căn phòng khách khá rộng, có một số thân ảnh ngồi vây quần bao vây một bàn tiệc.
Ở đây bao gồm có Gin, Tamayo, Shinobu, Kanae, Mitsuri cùng với Musaki.
Tuy nói là bao vây bàn tiệc, nhưng chủ yếu cũng chỉ có Mitsuri cùng Musaki ăn mà thôi, tỷ muội Shinobu hai người cũng có ăn nhưng ăn rất ít.
Còn Gin và Tamayo thì khỏi nói, bọn hắn là không ăn.
“Hôm nay Gin vậy mà chủ động đòi mở tiệc, thật là hiếm thấy đâu.”
Vừa uống xong một cốc trà, Kanae liền mở miệng cười nói.
“Huấn luyện lâu như vậy, cũng nên cho các ngươi giải toả một chút căng thẳng, chứ không các ngươi bị nghẹn tới phát bệnh thì lại đổ lỗi cho ta.”
Hắn phủi nàng một cái rồi nói, cô nàng này chính là hay than vãn nhiều nhất đâu.
“Ta nói, Gin. Ngươi không dự định tiết lộ cụ thể cơn bão sắp ập tới mà ngươi nói sao?”
Lúc này Shinobu cũng không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
Câu hỏi của nàng vừa xuất ra, liền thu hút lấy sự quan tâm của ba thiếu nữ khác.
“Từ từ rồi các ngươi sẽ biết được, cái này là ý tứ của Kagaya, ngươi muốn biết thì đi hỏi hắn ấy. Các ngươi chỉ cần biết là phải luôn trong tư thế sẵn sàng chiến đấu là được.”
“Thế nhưng là ngài ấy tại sao phải giấu chúng ta nha, chúng ta là trụ cột đâu.”
Đang ngồi ăn Mitsuri cũng là không nhịn được nghi hoặc mà hỏi.
“Như đã nói…các ngươi đi hỏi hắn ấy, hỏi ta làm gì, ta cũng đâu có nằm ở dưới gầm giường của hắn đâu, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-xuyen-qua-lien-bi-dai-boss-de-mat-toi/1155710/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.