Adamas, chính là cái tên mà Gin đặt cho trạng thái này. Trạng thái Adamas thật ra không quá khó để hiểu được nguyên lý của nó. Nó đơn giản chính là do hắn đã hoàn toàn kiểm soát cùng thao túng cơ thể của mình ở cấp độ tế bào, khiến cho các tế bào cơ trong cơ thể của hắn vốn là có khoảng cách với nhau sẽ kết thành một khối liên kết chặt chẽ không có khoảng cách. Mà cơ bắp vốn là được cấu tạo từ những mô cơ và các mô cơ này lại được cấu thành từ các tế bào cơ, nên dẫn đến cơ bắp của hắn mới tựa như bị teo lại một dạng. Nhờ đặc tính co dãn của các mô cơ, nên cho dù cơ bắp của hắn hiện tại có co rúc đến cực hạn thì tứ chi của hắn vẫn còn có thể hoạt động được. Có thể tưởng tượng một chút về thực lực của hắn hiện tại bằng những sợi dây co dãn. Khi chỉ có một sợi dây co dãn thì ta có thể kéo chúng một cách dễ dàng và bắn đi với một lực là 1, nhưng nếu có hai sợi, ba sợi, hay thậm chí là vô số sợi được nhập chung với nhau thì ta sẽ có thể bắn chúng ra bằng một lực cực kì mạnh, thế nhưng đi kèm với nó chính là chúng ta phải đủ sức để kéo chúng ra trước đã. Tình trạng của Gin hiện tại cũng thế, sau một thời gian ở trạch trong phòng và chỉ ra ngoài vào ban đêm, lại thêm đã dần dần có kinh nghiệm từ những lần trước, thì hắn cũng đã nâng thời gian duy trì lên được 20 phút. Tức là khi tiến vào trạng thái này thì nếu hắn ngồi hoặc đứng bất động tại chỗ thì sẽ có thể duy trì được 20 phút, còn nếu phải hoạt động thì là một chuyện khác. Dù sao thì việc uốn nắn để can thiệp vào cấu trúc của cơ thể đã một gánh nặng rồi, đằng này hắn còn phải liên tục duy trì trong một thời gian càng lâu càng tốt nữa, cứ tưởng tượng về việc liên tục gồng cơ bắp của tay chân đi là hiểu, nó cũng tương tự với cảm giác của hắn lúc này nhưng là ở mức độ nhẹ hơi gấp nhiều lần. Chẳng những thế, hắn còn phải tiêu tốn rất nhiều năng lượng để có thể cử động được cơ thể khi trong trạng thái này. Theo suy tính của hắn, với mức năng lượng cùng với thể chất của hắn hiện tại thì việc vừa duy trì trạng thái [Adamas] vừa hoạt động thân thể thì hắn chỉ có thể cầm cự được khoảng 10 phút mà thôi. Mặc dù trong 10 phút này thực lực của hắn phải nói là đã trở nên cực kì mạnh, thế nhưng nếu sau 10 phút mà không giết được kẻ địch thì tới lượt hắn gặp nguy hiểm rồi. Như lúc trước đã nói, cơ thể của quỷ là có giới hạn, nên khi hắn vừa bước ra khỏi trạng thái này thì cơ thể của hắn sẽ rơi vào một khoảng thời gian bị thoát lực, cơ thể tê liệt. Mà mức độ tê liệt cùng thoát lực thì tuỳ thuộc vào độ dài thời gian này và cường độ vận động của hắn khi trong trạng thái này. Cũng giống như hiện tại. “Hmmm, duy trì chưa được 3 phút, trong đó có hai phút hầu như bất động chịu đòn, sau đó có khoảng hơn 30 giây tấn công. Mà hệ quả là…” Hắn nhìn xuống cánh tay hơi run rẩy của mình một chút, sau đó thử hoạt động nó bằng cách nắm chặt rồi thả ra. “Cảm giác cũng không đến nổi, chỉ hơi tê một chút. Sắp tới cần gia tăng thêm độ chịu đựng thêm một chút nữa.” Âm thầm định đoạt một cái, hắn hiện tại muốn biến trạng thái này thành át chủ bài của mình, con bài cuối cùng của hắn. Tầm quan trọng của nó còn xếp trên cả Huyết Quỷ Thuật của hắn, bởi vì nói cho cùng thì [Hư Giới] chỉ có tác dụng chính đó là làm suy yếu Muzan mà thôi. Còn trạng thái này mới là chủ chốt của trận chiến, Gin sẽ dùng nó để kết liễu Muzan khi ở trong [Hư Giới], để trọng thương hắn, sau đó lại làm tới bước cuối cùng. Không thì công thì thành nhân…à không…không thành công thì thành quỷ. Hắn đứng giữa đống đổ nát nhìn xuống thân thể Akaza đang dần dần chìm vào trong cơ thể mình một chút, sau đó liền quay người đi lấy chiếc áo khoác của mình. Lần này có vẻ như do Akaza phút cuối đã chấp nhận chịu chết và cũng không có làm ra kháng cự, cộng thêm năng lượng của Gin hiện tại đang còn rất nhiều, nên dẫn tới quá trình hấp thụ rất nhanh. Lại chờ một thời gian để phân giải nữa là hắn có thể hoàn toàn lấy được Huyết Quỷ Thuật của Akaza rồi. Adamas lại thêm [Thuật Thức Triển Khai], hẳn là có thể đánh mềm mình Muzan đi. Hiện tại hắn mặc dù còn chưa nhìn thấy được hoàn cảnh bên trong trái tim của hắn, nhưng hắn biết vòng xoáy vẫn đang luôn hoạt động để trợ giúp mình. Bằng chứng chính là hắn có được năng lực của Zou Hakuten. Việc có thể khiến cho hắn hấp thụ được Huyết Quỷ Thuật của con quỷ khác, thì chỉ có thứ thần bí như vòng xoáy thì mới có thể làm được mà thôi. Đi tới bên cạnh cây đại thụ kia, lấy xuống chiếc áo khoác, sau một khắc chỉ thấy gốc đại thụ kia tựa như một làn bụi một dạng, bắt đầu tan biến trong không khí. Đến lúc này thì hình dạng của hắn cũng biến về như nguyên bản, năm cái trống ở sau lưng đã biến mất. “Y phục lại bị rách a.” Nhìn xuống áo của mình đã bị rách thành nhiều lỗ thì hắn liền thẳng tay xé bỏ chúng, sau đó mặc lên người chiếc áo khoác, lắc đầu thầm nghĩ. “Gin-san!!” Đang lúc hắn muốn quay người rời đi thì lại có một âm thanh gọi hắn vang lên. Người gọi không phải ai khác chính là Tanjirou. Hắn đang cùng với Kyoujurou, Inosuke hướng về Gin chạy tới. Gin nghe gọi cũng quay người lại nhìn lấy bọn hắn: “Các ngươi không phải bị thương sao? Chạy tới đây làm gì?” “Chúng ta tới để trợ giúp ngươi a. Thượng Tam hắn đâu rồi?” Tanjirou chạy tới quan sát hoàn cảnh xung quanh một chút rồi hỏi. Chỉ là không nhìn thì thôi, mà vừa nhìn thì hắn cũng có chút giật mình, bởi vì xung quanh hiện tại đang có rất nhiều cây cối đổ ngã chất thành từng đống, khung cảnh quả thật là có chút hỗn độn. Cái này cũng dễ hiểu thôi, dù sao thì đòn [Chung Thức] kia là Akaza đã dùng tất cả sức mạnh để thi triển ra, nên có sức phá hoại như vậy cũng là bình thường, cũng nhờ đòn đánh sắc bén này của hắn, mà đã khiến cho Gin bị hao tổn một cái áo a. “À…hắn chết rồi, bây giờ ta muốn đi tìm nơi để tránh nắng một chút, mặt trời chuẩn bị lên đâu. Mà các ngươi đừng đi rêu rao chuyện này, giết Thượng Huyền cái gì quả thật là không đang nhắc tới.” Gin đối với bọn hắn nói một câu rồi liền quay đầu lại rời đi, trước khi đi còn không quên trang bức một cái, dù sao cơ hội trang bức thế này rất là hiếm gặp đâu, mặc dù cách thức trang rất cấp thấp, nhưng có còn đỡ hơn không. “À đúng rồi, ngươi nợ ta một mạng, cái tên kia khi đánh với ngươi còn chưa tung ra hết sức a.” Lúc bước đây hắn đột nhiên quay lại, chỉ vào người của Rengoku Kyoujurou nói một câu, sau đó mới hoàn toàn rời đi, biến mất ở giữa khu rừng. “…” Ba người bọn hắn nghe xong những lời nói của Gin liền lâm vào ngơ ngác cùng trầm mặc. Thượng Huyền rất dễ giết sao? Câu hỏi này bổng nhiên không tự chủ được mà hiện lên trong đầu của bọn hắn. Thượng Huyền nếu dễ giết như vậy thì sát quỷ đội đã không phải liên tục hao tổn các trụ cột như vậy rồi a. “Không được, vết thương của ta lại hở ra rồi, phải ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.” “T-ta cũng vậy a, Rengoku-san.” Toàn trường chỉ còn lại Inosuke còn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Và thế là ba người bọn hắn 2 người ngồi và 1 người đứng, cứ như vậy cho đến khi bên đội hậu cần tới dọn dẹp mới phát hiện ra bọn hắn, rồi mang đi trị liệu thì cuộc chiến này mới có một kết thúc hoàn mỹ. … Lúc này tại một thành phố nào đó. Trong một căn phòng của một ngôi nhà rộng lớn. Một nam hài đang ngồi đọc sách đột nhiên mở to hai mắt, đôi đồng tử dựng ngược kia dường như đang rung lên, mạch máu trong đôi mắt cũng hiện lên rõ rệt. “Akaza…vậy mà chết rồi?” Nam hài này chính là Kibutsuji Muzan, đây chính là thân phận mới của hắn. Chỉ là lúc này nội tâm của hắn đang rất táo bạo, bởi vì một trong những thuộc hạ đắc lực của hắn vậy mà không phát ra một tiếng động nào mà chết đi. “Rốt cuộc là ai? Hắn đã làm bằng cách nào?” Muzan cũng không cho rằng chỉ với một tên trụ cột cùng hai tên nhóc đó, lại có thể giết được Akaza, còn trường hợp bị nhiều trụ cột vây công thì hắn càng không nghĩ tới. Dù sao thì chính hắn đã đột xuất cử Akaza qua đó, chứ không phải là cử đi từ lúc ban đầu. Nên chuyện bị nhà Ubuyashiki phát giác ra tung tích của Thượng Huyền mà cử các trụ cột sang vây công là không thể xảy ra. Với lại cho dù có vây công thì cũng không thể trong vòng thời gian ngắn như vậy liền giết chết được Akaza, phải biết năng lực của Thượng Huyền Tam là không sợ bị vây công a, chiến đấu càng dữ dội thì năng lực của hắn lại càng mạnh. Mà đặc biệt nhất vẫn là chuyện, hắn vậy mà không biết chuyện gì xảy ra vào lúc đó, đây lần đầu tiên Muzan cảm thấy mọi việc không còn nằm trong lòng bàn tay của mình nữa. Khi hắn đọc lại trí nhớ của Akaza truyền về thì những kí ức đó chỉ dừng lại tại lúc Akaza đứng đối mặt với tên trụ cột kia mà thôi. Còn sau đó thì là hoàn toàn trống rỗng, hoàn toàn không có ký ức gì trong khoảng thời gian 30 phút sau đó. Chỉ khi Akaza hoàn toàn chết đi thì hắn mới có thể cảm giác được. Muzan tay cầm lấy quyển sách, sắc mặt cực kì âm trầm cùng băng lãnh. Một lát sau… “Nakime, mang Uzume tới đây cho ta!” Hắn đối với không khí nói một tiếng. “Tuân lệnh.” Cạch! “Làm sao vậy, Toshikuni? Con đang nói chuyện với ai s---” Lúc này bổng dưng có một vị phụ nhân đẩy ra cánh cửa tiến vào, biểu lộ rất là ân cần hỏi lấy, dù sao thì đây cũng là con trai cưng của nàng đâu. “Cút!” Phốc…xuy! Muzan trán nổi lên gân xanh, đối với vị phụ nhân kia vẩy tay một cái, sau đó chỉ thấy được đầu của vị phụ nhân kia ngay tức khắc biến mất, cả người cũng đổ xuống té ngã trên một vũng máu. “Ngài hôm nay làm sao lại tức giận như vậy? Lại còn cưỡng ép đưa ta ra ngoài.” Trong căn phòng lúc này đột nhiên có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên. “Uzume, ta cần ngươi đi điều tra về cái chết của Akaza.” “Ta có thể từ chối được sao?” “Không được!” Hắn rất là kiên quyết nói. Lần này cái chết của Akaza chẳng những đã đánh lên tiếng còi cảnh báo cho hắn, mà nó còn làm cho hắn có chút nghi ngờ về một việc: “Uzume, ngươi có nghĩ rằng tên kia còn sống sao?” “Ngài nói gì vậy? Chẳng phải ngài đã tận mắt nhìn thấy hắn bị thiêu cháy dưới ánh sáng mặt trời sao?” Muzan nghe câu này của nàng liền lâm vào trầm mặc. Sau một lát hắn liền đối với nàng nói một câu: “Được rồi, chờ đến tối Nakime sẽ đưa ngươi đến chỗ đó, còn nếu không có manh mối gì thì đi bắt tên Viêm Trụ hoặc hai tên nhóc kia về đây cho ta, bọn hắn có lẽ sẽ biết được thứ gì đó.” “Chuyện này nhất thiết phải ta đi làm sao?” “Ngươi nhớ lời hứa của mình sao? Ta hiện tại đang thiếu nhân thủ đây.” Hắn liếc nàng một cái rồi nói. Mà người sau nghe vậy cũng không còn gì để nói, dù sao thì đúng là nàng đã từng hứa như thế, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy. Chẳng phải nói Thượng Huyền hơn trăm năm qua chưa từng thay đổi người sao? Làm sao tới lúc nàng hứa cho qua chuyện một cái thì không bao lâu sau đó liền chết một tên a. “Được rồi, chờ mặt trời lặn ta sẽ đi qua đó xem một chút.” Nói xong thân hình của nàng liền biến mất tại chỗ, bỏ lại một mình Muzan ngồi trầm tư suy nghĩ. “Tận mắt nhìn thấy? Ta thật tận mắt nhìn thấy sao?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]