Trong khu rừng. Bành! Một bóng người từ trên trời đáp xuống đất, cuốn bay một lớp bụi mù. “Đáng chết, rốt cuộc là tên quái nào?” Akaza khuôn mặt ngưng trọng đứng đấy suy nghĩ. Rõ ràng là trong tiềm thức của hắn hiện tại, vẫn không thể nào suy nghĩ ra là kẻ nào có thể áp sát hắn mà không bị hắn phát hiện. Nên nhớ là hắn có [La Châm] a, đây là thứ tạo ra một lĩnh vực riêng cho mình. Bất kì ai trong lĩnh vực này đều không thể che giấu được hắn. Trong tiềm thức của hắn chỉ có Thượng Nhất là có thể làm được như vậy. Thế nhưng không thể nào là hắn đấy, hắn không có lý do gì để tấn công chính mình a. Rốt cuộc thì là ai? Là một ai mà có thể đạt được cảnh giới tối thượng của võ học giống như Kokushibou? Là ai mà lại có thể che giấu đi chiến ý cùng sát ý của mình? Trong đầu của hắn liên tục xuất hiện những câu hỏi. Nếu ý nghĩ này mà bị Gin nghe được thì hắn sẽ cười nhạt một tiếng và nói: “Chiến ý? Ta cũng không có ham muốn chiến đấu cùng ngươi. Sát ý? Ta cũng không phải muốn giết ngươi. Nếu trên đời này có cái gọi là đói ý, ăn ý, hấp ý hay thụ ý thì ta chính là nằm trong những trường hợp này a.” Lúc đầu não của hắn đang điên cuồng vận chuyển để nghĩ xem còn có ai giống như vậy thì âm thanh của những bước chân bắt đầu vang vọng bên tai hắn. Đạp…đạp… Akaza lập tức tỉnh táo lại, tập trung quan sát về một hướng, hắn muốn xem kẻ đó rốt cuộc là ai. Cuối cùng, một bóng người dần dần hiện ra trong tầm mắt của hắn. Mặc dù hiện tại trong rừng không có ánh sáng, nhưng với đôi mắt của quỷ thì hắn vẫn thấy rõ bộ dạng của kẻ tới. “Ngươi!” Cũng bởi vì thấy rõ bộ dạng kia cho nên hắn mới có chút kinh dị mà thốt lên một tiếng. Nếu một ngày khi ngươi đột nhiên gặp lại một người mà mình cho là đã chết thì sẽ hiểu được cảm giác của hắn hiện tại. Mặc dù bộ dạng của người này hiện tại có chút thay đổi, nhưng khuôn mặt cùng dạng hoá quỷ kia là không thể nào lầm được. Một loại cảm giác kinh dị cùng không hiểu thấu hiện lên trong lòng hắn. “Lần đầu gặp mặt a, Thượng Tam.” Lúc này khi bóng người kia tiến lại gần hơn một chút, hắn liền đối với Akaza phát ra tiếng chào hỏi. “Ngươi…vậy mà còn sống! Bằng một cách nào đó, ngươi vậy mà có thể lừa được qua ngài ấy sao?” Akaza cũng từ trong thất thố lấy lại sự bình tĩnh nói. Hắn hiện tại cũng không có tươi cười như khi chiến đấu với Rengoku Kyoujurou nữa. Bởi vì hắn biết kẻ trước mắt, không phải là một kẻ mà hắn có thể tươi cười khi đối mặt được. Đừng nhìn hắn một mặt kiêu ngạo luôn đi thách đấu cùng khiêu chiến người khác mà cho rằng hắn là một tên cuồng chiến đấu không biết suy nghĩ. Hắn…luôn biết rõ mình đang đứng ở mức nào. Cũng vì nguyên nhân này cho nên dù hắn có đối với Douma khó chịu như thế nào thì vẫn không xin được tổ chức một trận huyết chiến với Thượng Nhi a. Nắm chặt lại nắm đấm, Akaza vừa cố nén lại cảm giác nặng nề vừa bắt đầu dâng cao chiến ý. Đơn giản là vì người bước vào cảnh giới tối thượng kia cũng sẽ có mạnh có yếu, vả lại nếu hắn cùng người này chiến đấu thì có thể sẽ được dẫn dắt và bước vào cảnh giới đó đi. “Lần trước để ngươi trốn thoát quả thật là một sai lầm của chúng ta đâu.” Cuối cùng hắn cố gắng áp chế lại nội tâm hừng hực kia, nhìn chăm chăm vào thân ảnh đối diện, bình tĩnh nói. “Quả thật, lần đó chính là cơ hội duy nhất để bắt được ta a.” Nghe ngữ khí không nhanh không chậm kia, Akaza ngay lập tức liền không áp chế được hưng phấn nữa mà nói: “Những tên kia quá vô dụng mới để cho ngươi chạy thoát a, nhưng lần này ta sẽ không để ngươi chạy thoát đâu.” Lần trước hắn cố tình bỏ qua cho hai tên trụ cột kia là để nhanh chóng di chuyển đến và bắt lấy kẻ trước mắt này. Chỉ là còn chưa kịp tới nơi thì trời đã sáng, hắn cũng phải bắt đắc dĩ rút lui quay trở về chịu phạt chung với những tên kia, chẳng những thế, phút cuối lại còn bị Thượng Nhất cho chém. Chuyện này cũng khiến hắn càng đối với Douma sinh ra chán ghét, theo hắn thấy thì chắc chắn là do tên đó làm việc cà lơ phất phơ nên mới hỏng chuyện. Mà Gin bên này, khi nhìn thấy vẻ mặt đột nhiên trở nên hưng phấn kia của hắn thì chỉ phát ra một câu: “Ngươi đang bị ảo sao? Trở về mà học lại cách đếm số a, à mà thôi, ngươi làm gì còn cơ hội nữa.” “Hừ! Đừng xem thường ta! Thuật Thức Triển Khai – La Châm!” Akaza nghe xong những lời như vậy liền hừ lạnh một tiếng, bắt đầu thủ thế, một chân dậm mạnh xuống đất rồi nói. Gin nhìn chằm chằm vào cái đồ đằng đang hiện ra dưới mặt đất kia một chút rồi lẩm bẩm: “Theo như ta yêu cầu lúc trước thì loại này thuốc hẳn phải có hiệu quả trong 30 phút, thời gian nói chuyện vừa rồi vừa liền trôi qua đúng 5 phút. Như vậy cũng nên dành ra một chút thời gian để thử nghiệm những thứ này trong chiến đấu a.” Ánh mắt hắn liếc nhìn 5 cái trống nhỏ ở sau lưng hắn một chút. Bộ dạng của hắn lúc này có thể nhìn dung là vừa giống quỷ vừa giống lôi thần – Raijin vậy. Nói chung là hắn cảm thấy mình hiện tại rất soái. Lại nói vì sao dù chưa từng thử nghiệm, mà hắn vẫn chắc chắn rằng thuốc sẽ có hiệu quả trong 30 phút? Đơn giản là vì hắn tin tưởng Tamayo! Cô nàng này nếu chỉ đưa cho hắn mà không nói gì thêm thì chứng tỏ thuốc có hiệu quả như trong mong đợi của hắn, thậm chí có thể còn tốt hơn nữa. Oanh! Lúc này, ở phía trước Akaza thấy kẻ ở đối diện lúc này vậy mà không tập trung vào mình, nên rất tức giận, toàn thân gân xanh nổi lên, cong người dậm mạnh một cái, cả người hắn tựa như một khoả đạn pháo một dạng bắn ra ngoài. “Chết đi!” Phá Hoại Sát – Toái Thức – Mặc Diệp Thiểm Liễu! Thân ảnh của hắn trong chớp nhoáng liền xuất hiện tại trước mặt Gin, cánh tay phải nắm thành nắm đấm giơ cao lên hướng về phía Gin từ trên đấm xuống. Đông! Gin thấy hắn áp sát như vậy thì cũng nhúng người nhảy lên một cái, khi cả thân hình đang lơ lửng trên không trung, chỉ thấy hắn giơ lên bàn tay hướng về một cái trống ở sau lưng gõ xuống. Oanh! Mà lúc này, mặt đất tại vị trí của hắn đứng khi nãy đã bị một đấm của Akaza đánh cho chia năm xẻ bảy. Chỉ là còn chưa kịp được Akaza chuyển mình thì một tiếng trống đã vang bên tai hắn. Rầm…rầm… Chỉ thấy dưới chân hắn nứt toác ra, một cái cây khổng lồ từ bên dưới mọc lên, sau đó nó bắt đầu điên cuồng phát triển, những nhánh cây thô to biến thành những đầu mộc long há miệng hướng về phía Akaza táp tới. Thế nhưng những đầu mộc long kia còn chưa chạm vào người hắn thì đã bị vô số lực trùng kích cùng chấn động đánh nát. Phá Hoại Sát – Loạn Thức!! Bành…bành… Rắc…rắc… Đại thụ đổ xuống, từng mảnh gỗ gãy nát rơi tơi tả trên mặt đất. “Đây là…một trong những năng lực của Hantengu?” Âm thanh chấn kinh của Akaza từ trong làn khói bụi vang lên. Đối với một người luôn giữ lấy thái độ bình tĩnh cùng nghiêm túc như hắn thì những biểu lộ chấn kinh như thế này rất hiếm có. Nên có thể thấy rõ chuyện này quả thật rất bất khả tư nghị, cho nên mới khiến hắn chấn kinh như vậy. Dù sao thì cũng dễ hiểu thôi, chuyện hấp thụ thân xác thì không có gì lạ lẫm với hắn, dù sao thì Muzan đại nhân cùng tên Douma kia cũng có khả năng này. Thế nhưng là hấp thu cả Huyết Quỷ Thuật rồi mang về sử dụng như thế này thì hắn vẫn là lần đầu gặp đâu, chuyện này ngay cả Muzan đại nhân cũng không thể làm được a. Sau một hồi, khói bụi cũng từ từ lắng xuống, Akaza từ bên trong đống đổ nát bước ra ngoài ngưng trọng nhìn về phía Gin, người đang đứng giữa một bầy những con mộc long ở đối diện. “Ngươi vậy mà có thể hấp thu Huyết Quỷ Thuật của kẻ khác, xem ra mục đích ngươi đến đây cũng không phải là giết ta đơn giản vậy.” Hắn lúc này cũng biết được tính nghiêm trọng của sự việc, cho nên ngoài miệng thì nói như vậy nhưng trong lòng thì đang mặc niệm lấy tên của Muzan để thông báo cho chủ nhân của mình biết sự việc. Chỉ là dù hắn có gọi như thế nào thì cũng không được đáp lại. ‘Ngài ấy hiện tại đang không chú ý ta bên này sao? Đáng chết!’ Trong lòng hắn lộp bộp một cái. Xem ra cần phải câu thêm một chút thời gian. “Bingo! Ngươi đoán đúng đâu.” Gin nhìn vẻ mặt của Akaza như vậy liền đoán được ý định sắp tới của tên này, thế nhưng hắn cũng không có ý định đâm thủng hay nói cái gì về chuyện này, mà chỉ là cười nhạt nhìn lấy. “Hừ, đừng tưởng ngươi sẽ được như ý! Cuối cùng thì ngươi cũng là kẻ suýt nữa bị bắt mà thôi, đừng tưởng mình có thể muốn làm gì thì làm.” Akaza hừ lạnh một tiếng, lập tức buông lời chế giễu hắn, nhằm tìm cách tiếp tục nói chuyện để câu thời gian. “Ồ, ngươi đang chọc tức ta đó sao? Ai nha, vậy thì ngươi đã thành công rồi đâu, ta thật sự tức giận a, tiếp chiêu đi, Akaza-kyun-kyun!” Gin vừa nghe những lời hắn nói xong thì vẻ mặt bổng loé lên một vẻ tức giận, nhưng cái cách của hắn nói chuyện quả thật là muốn ăn đòn, dù đang ra vẻ tức giận nhưng ngữ khí của hắn vẫn cứ bình bình nói. Sau đó chỉ thấy hắn đưa ra bàn tay nhắm về phía của Akaza, bóp một cái. Rắc…rắc… Chỉ thấy năm sáu đầu mộc long từ dưới đất chui lên hướng về phía Akaza há miệng táp tới. “Hắn đã lén lút điều khiển những con mộc long chui xuống lòng đất sao?” Akaza lặng lẽ nhìn những con mộc long kia đang áp sát chính mình một chút, sau đó cơ thể của hắn bắt đầu động. Phá Hoại Sát – Cước Thức – Lưu Thiểm Quần Quang! Hắn xoay người hướng về những con mộc long kia nâng lên một chân, tốc độ nhanh như thiểm điện tung cước, trong chớp mắt liền đã đó nát toàn bộ những mộc long kia. Chỉ là lúc này hắn đột nhiên hai mắt co, nhảy người sang một bên tránh né, chỉ thấy vị trí của hắn đang đứng lún xuống thành một cái hố tựa như là bị một lực lượng vô cùng nặng nề đè ép một dạng. Gin đứng ở đối diện liền cảm thấy thú vị, hắn liên tục gõ lấy những cái trống ở sau lưng. Đông! Đông! Ầm…ầm… Mặt đất bổng dưng xuất hiện hàng chục cái hố lớn, trải rộng khắp khu vực 10m trước mặt hắn, tạo ra những tiếng động rất lớn, khiến cho Akaza phải liên tục tránh né. “Tsk, Phá Hoại Sát – Không Thức!” Akaza nhịn không được tặc lưỡi một cái, sau khi tránh né hết toàn bộ, hắn liền xoay người bắt đầu hướng về phía Gin phản công. “Hắc.” Nhìn thấy động tác của hắn, Gin chỉ là “hắc” một tiếng rồi lấy tay hướng về phía trước phất một cái. Bành…bành… Tựa như là đồng bộ với cánh tay của hắn một dạng, theo động tác phất tay của hắn, một con mộc long cũng từ bên cạnh bay ngang chặn lại những đòn tấn công của Akaza. Sau đó, Gin lại tiếp tục dùng năng những con mộc long chơi trò mèo vờn chuột với Thượng Tam, mà người sau cũng là rất chiều lòng hắn, cả hai đều chơi đến “quên cả trời đất”. “Hmm, lúc luyện tập thì không để ý, nhưng khi vào thực chiến thì mới phát hiện Những loại chiêu thức này tiêu hao có chút nhiều. Quả nhiên là chiêu thức của lớp pháp sư nha, quá ngốn năng lượng.” Lúc này hắn đang nhất tâm nhị dụng, một bên điều khiển những đầu mộc long đối với Akaza đánh ra những tia sét, khiến cho người sau liên tục né tránh, mà một bên khác thì đang âm thầm suy nghĩ tự đánh giá Huyết Quỷ Thuật này. Số năng lượng tiêu hao hiện tại đã bằng với số năng lượng hắn liên tục chiến đấu tay không trong 1 giờ đi, cho dù hắn hiện tại vẫn chưa dùng nó trong việc phục hồi cơ thể, thế nhưng từ nãy đến giờ hắn vẫn luôn liên tục xả skill a, đến bây giờ hẳn là đã được 20 phút rồi đi. Tiêu hao nhanh gấp 3 lần bình thường a. Mặc dù đối với hắn đây cũng không phải là lớn lao gì, với mức năng lượng của hắn hiện tại thì hắn có thể liên tục giữ trạng thái liên tục xả skill vô tội vạ như thế này thêm 5-6 giờ nữa. Mà ở phía dưới đang liên tục tránh né Akaza cũng nghĩ thầm trong lòng: “Làm sao vẫn không liên lạc được với Muzan đại nhân a.” Hắn hiện tại đang cố gắng để câu giờ kéo dài trận chiến. Thành ra hắn mới liên tục tránh né như thế này mà không đánh trả. Thế nhưng hắn cũng không biết ý nghĩ này của mình lại rất hợp với ý nghĩ của Gin. Dẫn tới hắn vậy mà cam nguyện trở thành bia ngắm để cho người khác thử chiêu. Quả thật chính là tâm đầu ý hợp. “Được rồi, nhiêu đây là đủ rồi, mặc dù tốc độ tiêu hao khá lớn nhưng cũng không thành vấn đề, dù sao thì trong dịp khác ta cũng không loạn dùng như vậy. Lúc này cũng nên có một kết thúc.” Gin lúc này bổng nhiên lẩm bẩm trong miệng, sau đó lại tính toán một chút rồi nói: “Chỉ còn 3 phút a.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]