Một cái khủng bố cột sáng từ trên bầu trời chiếu xuống. Hakumen hai mắt mở to ngẩng đầu nhìn lấy chòm sáng đang dần hạ xuống bao phủ mình. Nàng cắn răng một cái, tay nhanh như chớp bắt đầu kết ấn dựng lên một đạo lại một đạo phòng thủ bao bọc lấy bản thân. Ong——Ong——! Sau một khắc… ————! Âm thanh bên trong kết giới dường như biến mất, chỉ có thể nhìn thấy một đám mây hình nấm bay lên. Toàn bộ không gian trong kết giới như bị mất đi sắc thái. Vù…vù… Kinh khủng sóng xung kích thổi bay các âm dương sư, nhìn từ bên ngoài cũng có thể thấy được bọn hắn cũng không quá dễ chịu. Những người không kịp chuẩn bị thì hai tai chảy máu, màng nhĩ nổ tung. Từng người giơ lên hai tay che lại khuôn mặt, cố gắng bám lấy dưới chân phi hành thức thần để không bị văng ra. Xung chấn kéo dài một hồi lâu liền từ từ lắng xuống. Tộc trưởng nhà Tsuchimikado nhìn cái hố to trước mắt, khuôn mặt loé lên vẻ sợ hãi nói: “Nàng chắc sẽ không trụ được qua đòn này đi! Dù sao đây là 365 âm dương sư duy trì đại trận a, kết hợp với hấp thu linh lực của nàng. Năng lượng khổng lồ như vậy…” Tới đây hắn liền không lại nói tiếp, bởi vì uy lực của nó đã hiện ra trước mắt. Tất cả các âm dương sư đều chăm chú vào hố sâu trước mặt, đang bốc lên khói bụi mù mịt, chờ đợi kết quả. Lúc này trung niên thần quan lên tiếng làm phá vỡ yên lặng: “Theo dự tính nàng có thể chịu được 2 lần trùng kích. Lần thứ 3 nàng chắc chắn phải chết! Các ngươi tiếp tục chuẩn bị chiến đấu đi.” Bên cạnh hắn, một thiếu nữ quỳ gối cung kính, nói: “Thần quan đại nhân, các âm dương sư đã bắt đầu có người không chịu nổi gánh nặng mà ngất xỉu.” Thần quan bình tĩnh nói: “Mau tìm người thay thế bọn hắn, gọi những người bị thương nhẹ tạm thời không thể chiến đấu thay vào đi.” Việc duy trì đại trận chỉ cần truyền linh lực và gánh chịu sức ép của kết giới là được, vả lại sức ép này cũng không phải đến từ thể xác mà là đến từ tinh thần. “Vâng!” Lúc này bụi mù ở giữa hố cũng dần dần tản đi, để lộ ra thân hình chật vật của Hakumen. Khoé miệng nàng chảy ra máu tươi, đây là lần thứ hai nàng bị thương như vậy, lần đầu chính là đánh với Abe no Seimei, mà lần này cũng là do trận pháp của Seimei gây ra. Trong lúc cột sáng phủ xuống, những lớp phòng thủ của nàng bị yếu bớt do kết giới của hắn ảnh hưởng mới khiến nàng bị thương thành như vậy. Qua một thời gian vừa đánh nhau vừa quan sát thì nàng đã phát hiện ra nguyên lý của kết giới này. Đó là do 365 người kết thành cùng truyền vào linh lực để cho kết giới có thể vận hành. Muốn phá trận này thì nàng cần phải giết hết bọn hắn trong thời gian ngắn mà không để bọn chúng dùng người khác bù đắp vào. Nhưng là muốn giết chúng cũng không phải dễ dàng gì, bên trong kết giới này còn có hơn trăm người đang vây công nàng đâu. “Khụ…khụ…” Hakumen lại ho ra một ngụm máu. Đám người ở xa xa nhìn thấy thân ảnh mang thương của nàng hiện ra, bọn hắn cũng không khinh thường mà bắt đầu dàn trận: “Dàn trận! Tiếp tục tấn công nàng!” Lau đi vết máu tồn đọng trên miệng, nàng cắn răng một cái như là quyết định chuyện gì. Hai tay nàng bắt đầu kết lấy một chuỗi kỳ lạ thủ ấn: “Tạo Dựng Trận Địa!” Một bức màn vô hình nhanh chóng lan toả bao lại xung quanh. Tạo Dựng Trận Địa là kỹ năng mà nàng đã sáng tạo từ việc kết hợp giữa chú thuật và kết giới. Công dụng của nó cũng rất tương tự [Thiên Võng Hàng Ma Đại Ngự Trận] của Abe no Seimei, chính là ngăn cách không gian bên ngoài, nâng cao tốc độ vận hành linh lực của nàng, đồng thời cũng sẽ áp chế tính linh hoạt của linh lực đối phương. Chỉ là nó không có rút đi linh lực của đối phương mà thôi. Mà khi ngăn cách với không gian bên ngoài thì kết giới của bọn hắn sẽ chỉ hút lấy những linh lực toả ra từ [Tạo Dựng Trận Địa], còn những chú thuật nàng sự dụng bên trong sẽ không bị giảm đi uy lực. Nhưng đây cũng chỉ là biện pháp chấp vá của nàng mà thôi, bởi vì Tạo Dựng Trận Địa tiêu hao linh lực rất lớn, lớn hơn tất cả chú thuật của nàng cộng lại. Ban đầu nàng không có ý định sử dụng nó, nhưng hiện tại nàng phải nhanh chóng giải quyết những người này ngắn rồi lại tìm cách phá kết giới kia. Lúc này đám người cũng cảm nhận được tốc độ vận hành linh lực đang bị trì trệ liền hiện ra vẻ mặt hốt hoảng: “Đây là…?” Đang lúc bọn hắn bối rối thì âm thanh của Hakumen vọng lại: “Bất Động Kim Phược!” Leng keng! Hơn trăm đạo xiền xích nhanh như chớp phóng về phía bọn hắn. — QUẢNG CÁO — “Mau phòng thủ!!!” “Aaa…linh lực vận hành quá chậm a.” “Mau dùng thức thần cùng chú thuật!” “Bất Động Kim Phược!” “Thổ Hành Chú Thuật!” Các âm dương sư phản ứng cũng không chậm, lập tức đánh ra chú thuật. Chỉ là tốc độ vận hành linh lực bị giảm khiến cho trong khoảng thời gian ngắn thi triển chú thuật không còn mạnh mẽ như bình thường. Rất nhiều tường đất được dựng lên, để che chắn lại bọn họ. Cùng lúc đó là mấy chục thức thần cũng ra tay ngăn cản, kết hợp với vô số chú thuật, cuối cùng bọn hắn cũng cản được thế công của Hakumen. Dù sao những người còn đứng lại nơi này điều là những tinh anh âm dương sư, không có người nào là gà mờ. Ở bên ngoài. “Thần quan đại nhân! Tình huống có vẻ không được ổn cho lắm.” Một vu nữ ngữ khí hơi có vẻ ngập ngừng nói. Trung niên nhìn về phía dưới nói: “Không sao. Mọi chuyện còn nằm trong kế hoạch.” … Trên ngọn đồi. Keng…keng…keng! Gin dùng lấy tốc độ nhanh như chớp mà lại tinh chuẩn ngăn cản những nhát chém của các dây gai. Trong mấy năm huấn luyện trình độ kiếm thuật, phản xạ, tính chính xác, tốc độ, hơi thở cùng sức mạnh của hắn điều có tăng lên rõ rệt. “Ồ…ngươi làm ta khá bất ngờ đấy.” Mặc dù các phương thức tấn công của mình bị cản lại, nhưng biểu hiện của Muzan lại rất nhẹ nhàng, thậm chí còn rất hứng thú nói. Gin lúc này tuy đang phát huy rất tốt, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa thể chạm vào người của Muzan khiến hắn trong lòng cảm thấy rất nặng nề. “Không thể tiếp tục như vậy được…!” Hơi Thở Của Quỷ Thức Thứ Bảy – Thập Phương Câu Diệt! Qua thời gian dài luyện tập, chiêu này của hắn không còn chém loạn xạ nữa, mà đã được điều chỉnh độ chính xác trong mỗi nhát chém. Trong nháy mắt liền có 10 đạo trảm kích bay ra, tinh chuẩn nhắm về những dây gai của Muzan. Keng…keng…keng…xuỳ! Mặc dù phần lớn trảm kích đều bị Muzan đỡ lấy, thế nhưng cuối cùng cũng có một đạo chém trúng. Muzan nhìn lấy một phần cơ thể củ mình rơi xuống đất, ánh hơi có chút kinh ngạc: “Ngươi cũng không có yếu như ta nghĩ a.” Hắn cũng không tức giận, hắn bây giờ còn “rất trẻ” còn rất có kiên nhẫn, sẽ không có chuyện động một tý thì tức giận như trong nguyên tác. Trong nguyên tác, có lẽ nguyên nhân làm Muzan triệt để điên cuồng, cùng mất hết kiên nhẫn chính là lần thất bại trước Yoriichi đi. Thử nghĩ những kẻ mà mình luôn xem thường, tuỳ tiện có thể đem chúng diệt sát lại có một ngày giây sát mình, chỉ còn thiếu một chút nữa là đem mình triệt để chém giết. Như vậy thì ai có thể giữ được bình tĩnh và kiên nhẫn chứ? Còn bây giờ, chưa từng nếm thử cảm giác đó Muzan còn đang điềm đạm chơi đùa. Cũng vì cái tính cách này mà mấy trăm năm sau liền suýt nữa bị giết đi. Muzan buông lời trêu chọc: “Ngươi hẳn là được con mụ kia trợ giúp tu luyện đi. Nhưng một người chỉ biết ném đồ vật như ả thì làm sao có thể huấn luyện một kiếm sĩ trở nên mạnh mẽ được?” “Nhưng ngươi đánh không lại nàng!” Nghe Gin nói câu này trán hắn bắt đầu nổi gân xanh: “Nàng chỉ là con rùa rút đầu mà thôi!” “Nhưng sự thật là ngươi đánh không lại nàng!” “Ngươi đây là muốn chết!” Muzan âm thanh băng lãnh không còn thái độ đùa cợt như trước nữa, bởi vì luôn tự cho là sinh vật hoàn hảo hắn sẽ không thể chấp nhận được chính mình lại thất bại trước một con hồ ly. Thân người hắn bắt đầu cao lớn, mái tóc dài màu đen bay phấp phới, cả người cũng xuất hiện nhiều vết đỏ, cánh tay với đùi xuất hiện những cái miệng có nhiều răng nhọn. Ực…! — QUẢNG CÁO —
Nhìn dáng người cao to Muzan, Gin không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, nói thầm: “Ách…lần này thật chọc chó rồi.” “Ngươi bây giờ có thể thấy được một sinh vật đạt đến ngưỡng hoàn hảo như ta thì ngươi nên cảm thấy vinh hạnh đi!” Muzan không lại dùng kỹ năng [Hắc Huyết Chỉ Gai] của hắn nữa, mà hai bàn tay hắn như được bao bọc bởi một lớp tựa như kim loại một dạng xương cốt, chỉ cần liếc qua liền biết nó rất sắc bén. Gin có thể tưởng tượng được khi bị trúng đòn thì chính mình chắc sẽ bị đánh thành bãi thịt nát. Muzan hơi nghiên người dậm nhảy một cái. Oanh! Mặt đất phía dưới liền nứt thành từng mảnh. Hắn nắm bàn tay lại đấm thẳng về phía Gin, nói: “Để ta cho ngươi thấy, như thế nào là sức mạnh!” Gin hai mắt co rụt, vội vàng đưa kiếm ra ngăn trở. Coong! Tựa như tiếng kim loại đập mạnh vào nhau, sau đó mặt đất dưới chân Gin nứt toác ra. Rắc rắc. “Sức mạnh gì thế này?” Gin cảm thấy như bị một ngọn núi hướng mình trấn áp xuống, cái kia khủng bố lực lượng khiến cho cả người hắn cong xuống, mà cắn răng chịu đựng. “Ha-ha, ngươi thấy sao? Đây mới là sức mạnh a. Ta chính là sinh vật đạt tới ngưỡng hoàn hảo a! Các ngươi những thứ này ty tiện này chỉ nên phục tùng ta.” Muzan như bị điên, bắt đầu cười lớn nói. Gin thật sự rất muốn thốt lên một câu “Thôi ông đừng có mà mồm điêu.” Nhưng tình huống hiện tại khiến hắn không thể mở miệng được. Muzan bắt đầu gia tăng lực lượng, cơ bắp của hắn lại to thêm một vòng, cười to môt tiếng: “Hahaha…!” Oanh! Mặt đất như nổ tung! Răng rắc! Xương cốt Gin bị ép muốn vỡ vụn, hắn không thể không mượn lực nhảy sang một bên. Xuỳ! Ầm! Một tiếng cắt vào thịt vang lên, sau đó là tiếng mặt đất nổ tung! Gin lúc này đang ngồi ở một bên đổ mồ hôi nhìn về vị trí của hắn lúc trước. Nơi đó hiện tại đã sụp xuống thành cái hố, bụi đất phóng lên trời. Lại nhìn xuống cái chân phải đang phục hồi của mình. Đúng vậy! Tuy là thoát ra được nhưng hắn cũng lại để lại một cái chân ở nơi đó. Lúc này Muzan thân hình cao lớn từ trong bụi đất đi ra, trên tay hắn đang cầm theo một cái chân nát vụn, nói: “Chạy cũng nhanh a! Xem ngươi chống đỡ được bao lâu?” Sau khi hồi phục thì Gin cũng bắt đầu đứng lên, hắn lúc này rất tập trung, hắn không thể lại đối cứng với Muzan một lần nào nữa. Hắn không chớp mắt nhìn chăm chăm vào Muzan, toàn bộ tinh thần lực đều triển khai. Oanh! Muzan lại bắt đầu tấn công. Nhưng lần này do có chuẩn bị trước nên Gin vừa kịp lúc né tránh. Mặc dù nói sức mạnh của Muzan rất khủng bố, nhưng tốc độ của hắn cũng không ngang tầm với sức mạnh như vậy. Thứ để hắn đạt được tốc độ như đạn pháo chính là nhờ sức bật khủng khiếp của mình, nên chỉ cần Gin bắt được động tác bật nhảy của hắn thì có thể trước giờ né tránh. Nhưng là… — QUẢNG CÁO — Bành! Cả người Gin liền bị Muzan đá văng ra ngoài mấy chục mét. Khục…! Hắn lăn lộn vài vòng rồi ho ra một ngụm máu lớn. Tuy tốc độ của Muzan không phải loại mạnh nhất, như tốc độ phản xạ của hắn lại không kém. Khi nãy vừa lúc Gin né tránh, thì hắn liền chuyển người từ đấm sang đá ngang. “Thiếu chút nữa là để ngươi tránh được đây.” Gin ôm ngực ho khan một hồi liền đứng lên, lau đi khoé miệng dính máu. Oanh! Muzan phóng người lướt tới, lúc này Gin đột nhiên lấy ra một thanh đao khác là Doujigiri ném mạnh về phía hắn. Hắn trong chớp mắt liền đánh bay Doujigiri, nhưng trong cái chớp mắt đó thân ảnh của Gin liền xuất hiện tại trước mặt, một đao chém ngang cổ hắn. Keng! Muzan một cánh tay cầm bắt lấy đao, nói: “Còn non lắm đâu!” Đúng lúc này Gin một cái đầu gối nhắm vào bụng hắn đá lên… Bành! “Haha, quá yếu!” Chỉ là động tác của Gin lại bị một cái tay khác của Muzan đỡ lấy, sau đó hắn cười nhạo nói. Nhưng đúng lúc này… Bành…! Răng rắc! Tay trái của Gin giơ lên đấm vào mặt hắn một cái, tiếng xương đứt gãy vang lên. Mặt của Muzan liền lõm vào một lỗ, thân thể hướng về phía bên phải bay đi. Nhưng trong lúc đang bay, Muzan vậy mà liền chuyển lại thân mình, hai chân chạm đất, bật nhảy trở lại phản công. Oanh… Muzan đôi mắt loé lên vẻ giận dữ, húc mạnh đầu gối vào bụng Gin. Tình huống bất ngờ khiến Gin không kịp làm ra chuẩn bị, mặc dù hắn đưa hai tay lên đỡ lấy, nhưng cũng vô dụng. Hai tay hắn bị đánh cho nát bét, cả thanh Tsurugi cũng vuột khỏi tay mà bay ra ngoài. Rắc rắc…! Vụt! Thân hình Gin như một khoả đạn pháo bay ngược về phía sau, đụng ngã một hàng cây. “Khặc…!” Lại phun ra một bãi máu lần này ngoài trừ máu ra thì còn có những mảnh vỡ nội tạng của hắn. “Cái này thật sự là mạnh quá mức a. Không biết người sử dụng hơi thở khởi nguyên làm sao có thể giây sát hắn.” Gin biết hiện tại Muzan cũng không có cùng hắn đánh nghiêm túc. Mặc dù là như thế thì hắn cũng làm không lại a. Bổng nhiên âm thanh của Muzan truyền đến, tán thưởng nói: “Khá lắm! Ngươi đến làm thuộc hạ của ta đi, ta sẽ cho ngươi thật nhiều máu, cũng sẽ giúp ngươi trở nên mạnh mẽ và sống một cuộc sống hạnh phúc cùng người yêu của ngươi.” Muzan bắt đầu ra lời lẽ dụ dỗ Gin, sự thích ứng trong chiến đấu của Gin làm hắn thay đổi ý nghĩ một lần nữa, lúc này hắn muốn thu phục Gin về làm thuộc hạ cho mình. “Thứ cho ta cự tuyệt! Chờ một lát nữa Hakumen không thấy ta trở về liền sẽ đi tìm. Tới lúc đó người lo lắng sẽ là ngươi a.” Gin chậm rãi đứng lên và nói. “Hakumen? Nàng sẽ tới đây?” Muzan không nhịn được cười phá lên: “Hahahaa…! Nàng sẽ còn cơ hội đến đây sao? Ngươi thật biết chọc cười người khác a. Có lẽ hiện tại thân nàng còn lo chưa xong đi.” Gin nghe như vậy liền cảm thấy không ổn, tâm thần hắn lúc này đột nhiên có chút bất an.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]