Sáng hôm sau, cô cùng nhóm hoạt động trở về. Sau khi trở về, xe của nhóm đi ngang qua bệnh viện cô nằm, cô bảo tài xế cho cô xuống trước.
Nhạc Thanh Dao đeo khẩu trang cùng Vu Tĩnh Lan đến bệnh viện, gặp bác sĩ sản phụ trách và hỏi lý do sẩy thai.
Bác sĩ chỉnh lại kính, "Cô uống thuốc phá thai, không biết sao?"
Khi Nhạc Thanh Dao nghe đến thuốc phá thai, cô có chút không tin, "Không phải là do khiêu vũ gây ra động thai sao?"
"Dĩ nhiên là không phải."
Nhạc Thanh Dao ngây người nói: "Nhưng tôi không có uống thuốc phá thai."
"Thuốc phá thai thường dùng trong ba ngày, đến ngày thứ ba mới có tác dụng. Hãy nghĩ lại xem trước đó cô có uống thuốc và vô tình uống phải thuốc phá thai hay không."
Không, Nhạc Thanh Dao nhớ rất rõ rằng mình chưa từng uống bất kỳ loại thuốc nào, thậm chí không uống bất cứ thứ gì tương tự như viên thuốc.
Vu Tĩnh Lan thở dài, "Bác sĩ, tại sao lúc đó ông không nói?"
Bác sĩ nói, "Tôi đã nói với chồng của cô Nhạc vào lúc đó, tôi nghĩ rằng tất cả mọi người đều biết rồi."
Chồng? Tiêu Chính Vũ? Nhạc Thanh Dao nhớ tới ngày hôm đó cô bị sẩy thai phải nhập viện, đêm đó Tiêu Chính Vũ ngồi trong phòng bệnh cả đêm không nói tiếng nào.
Hóa ra lúc đó anh đã biết nhưng anh không nói ra. Chắc hẳn anh đã nghĩ rằng cô đang cố tình uống thuốc phá thai và cố tình nói dối anh.
Thảo nào anh ấy tức giận đến vậy.
Tuy nhiên, ngay cả khi tức giận, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-vao-hao-mon-ra-khong-duoc/1073723/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.