Sau khi giải quyết xong chuyện này, cuối cùng Trình An cũng yên tâm, cô bỏ điện thoại xuống, lúc này mới nhớ ra nãy tắm xong còn chưa sấy tóc, cô đi dép vào, ra phòng tắm tìm máy sấy.
Ngang qua phòng khách, ánh mắt Trình An vô tình liếc về phía bếp, phát hiện Thương Tắc ở bên trong, không biết đang làm gì, bóng dáng cao lớn thẳng tắp quay lưng lại với cô. Trình An tò mò đi tới.
“Anh đang làm gì thế?” Trình An đến phía sau anh, thò đầu nhìn.
“Pha trà.” Thương Tắc quay người lại, chú ý tới mái tóc vẫn còn ẩm của cô, khẽ nhíu mày: “Sao không sấy khô tóc đi?”
Trình An: “Em đang định đi sấy đây…”
Thương Tắc cúi đầu nhìn cô một lúc, tự nhiên khom người bế ngang cô lên, bị bất ngờ, Trình An khẽ kêu một tiếng, hai tay vô thức túm lấy áo anh, hơi mất tự nhiên nói: “Anh làm gì thế?”
Thương Tắc bế cô đi ra ngoài, bình tĩnh tự nhiên nói: “Đưa em đi sấy tóc.”
Anh đặt cô lên giường phòng ngủ, còn mình đi vào phòng tắm lấy máy sấy, sau đó cắm điện bật công tắc, tiếng gió ù ù vang lên bên tai, Trình An muốn cầm lấy máy sấy, “Để em tự làm.”
Thương Tắc ngăn cô lại: “Đừng cử động.”
Gió nóng thổi tung mái tóc dài của cô, ngón tay thon dài luồn vào tóc cô, sợi tóc mềm mại lướt qua năm ngón tay anh. Vừa gội xong nên tóc cô vẫn còn lưu lại mùi dầu gội, nhàn nhạt, hương hoa thoang thoảng vấn vít quanh hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-van-gap-duoc-anh/3483524/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.