CHƯƠNG 45: SAO CÓ THỂ LÀ CÔ TA?
Khương Uyển Đồng xấu hổ rụt đầu lại, trong lòng rạo rực như có chú hươu con đang nhảy nhót.
Chính lúc đó, Giai Giai đứng ở bên cạnh che miệng, nheo mắt lại và cười: “Hí hí, mẹ xấu hổ kìa, mẹ xấu hổ kìa…”
Khương Uyển Đồng nghe vậy lập tức đuổi theo con bé, giả vờ tức giận: “Giai Giai, con nói linh tinh gì vậy! Mẹ đánh mông con bây giờ!”
“A! Ba ơi, mẹ đánh con.” Giai Giai chạy tới, sà vào trong lòng của Tiêu Phong.
Khương Uyển Đồng trừng mắt nhìn anh: “Anh còn bênh con bé!”
Tiêu Phong nhún vai, cùng Giai Giai làm mặt xấu với cô: “Anh chiều con gái của anh thì có làm sao?”
Còn ở bên kia, sau khi Khương Bân Bân và Từ Phân ra khỏi tiểu viện, cậu ta tức giận vứt luôn đống quà cáp xuống đất rồi gào lên: “Mẹ! Mẹ nhìn gã Tiêu Phong kia đi, đúng là quá huênh hoang! Anh ta là cái thá gì chứ, không ngờ anh ta dám nói chuyện với chúng ta như vậy! Tức chết con mất!”
Khuôn mặt Từ Phân lạnh lẽo: “Được rồi, được rồi, con bớt nói mấy câu đi. Nếu không phải vì chuyện hợp tác với tập đoàn Lợi Dân, còn lâu mẹ mới thèm tới những nơi rách nát như vậy! Mấy ngày tới, ngày nào con cũng phải tới canh chừng, cho tới khi nó làm ra được phương án mới thôi.”
Khương Bân Bân cũng gật đầu, cậu ta hít vào một hơi: “Chỉ có thể nghe theo ý trời thôi.”
Bốn ngày trôi qua nhanh chóng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-toi-toi-thuong/4617858/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.