Tần Ý say rồi.
Say đến thấy trười đất quay cuồng.
Đến khi anh mời rượu Mao Cát Tường, hắn trơ mắt nhìn anh cầm ly rượu, sau đó đổ ập xuống mặt.
...
Siêu cấp có khí thế.
Mao Cát Tường nhìn mà sợ ngây người.
Lúc này, bất luận Tần Ý có nói mình không say thế nào, Đường Ngự Thiên cũng kiên trì kéo anh lên tầng hai ngồi.
"Xin lỗi, không thể tiếp."
Nói xong, Đường Ngự Thiên đặt ly rượu lên bàn, từ tay nhân viên phục vụ nhận một cái khăn lông giúp anh lau. Mà Tần Ý vẫn không tự giác, chớp chớp mắt, nước dính trên lông mi nhỏ xuống. Anh không vui, cau mày, nghiêng mặt né khăn trong tay Đường Ngự Thiên, nhỏ giọng nói: "Em... Em còn muốn uống."
Dưới con mắt đánh giá của mọi người, Đường tổng xoay mặt Tần Ý lại, sau đó nhẹ nhàng giúp anh lau rượu, có điều lời trong miệng lại không ôn nhu như vậy: "Uống cái rắm, đến đây, em tự lau mặt đi."
Tần Ý liều chết một lúc cuối cùng vẫn bị người mang đi, nếu như nhìn không kỹ, cũng không nhân ra bước chân anh đã có chút không vững.
Tửu lượng của anh kém cỡ nào, Đường Ngự Thiên từng có một lần trải nghiệm.
Đại khái là vào nửa năm trước, hắn đổi lại tên trên chứng minh thư của anh.
Tần Ý cầm chứng minh thư mới, vừa kinh ngạc vừa vui mừng, tối đó, lúc luyện tập còn chạy được ba vòng, sau khi ăn xong lại uống chút rượu, nói là tự chúc mừng bản thân đã có cuộc sống mới gì đó, sau đó là mấy câu người nghe không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-toi-da-tro-thanh-mot-dua-lang-lo-de-tien-2/1303316/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.