Mấy ngày nay Cố Duyên Chu đều ở trong một đoàn phim cổ trang làm khách mời cho một nhân vật nhỏ, chỉ có cảnh diễn cỡ hai ba tập, vừa lúc bổ sung thời gian trống do đoàn phim trước đình công chỉnh đốn.
«Thịnh sự» là một bộ phim lịch sử đứng đắn.
Từ đạo diễn đến diễn viên, đều là tiêu chuẩn nhất lưu. Nhưng bộ phim truyền hình tề tựu hơn mười diễn viên gạo cội này lại không có mấy người chú ý.
“Cũng không kỳ quái. Phim này quá đứng đắn, một chút nguyên tố giải trí cũng không có.” Lúc ấy Cố Duyên Chu lật kịch bản, hai ba phát liền nhìn ra vấn đề ở nơi nào, “Định vị khán giả của nó —— người trẻ tuổi có thể loại trừ ra, mà một vài người cao tuổi cũng chưa chắc muốn xem. Hơn nữa toàn bộ câu chuyện quá sâu xa, tối nghĩa khó hiểu.”
Thiệu Tư lật một chút, cũng rất líu lưỡi: “Đây là một quyển sách giáo khoa đi.”
Đạo diễn cũng thật sự là dám quay.
Gần như đã định trước không có rating.
Kịch bản phân phối tới tay Cố Duyên Chu chỉ có vẻn vẹn hai trang giấy, diễn chính là một hoàng thúc sống ở trong hồi ức. Bởi vì nam chính từ nhỏ yếu ớt nhiều bệnh, tất cả mọi người khinh thường y, cảm thấy y là người không có khả năng đi lên vương vị nhất trong nhóm hoàng tử.
Chỉ có hoàng thúc của y, lén dẫn y xuất cung, đi lên phố xem hội đèn lồng, mua cho hắn mứt quả, nâng y trong lòng bàn tay mà thương yêu.
Nhưng mà hoàng thúc duy nhất tốt với nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1303057/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.