Thiệu Tư tranh thủ thời gian nhấc mí mắt lên nhìn lướt qua, sau khi thấy là anh, lại cúi đầu: “Sao anh lại tới đây?… Chờ một lát nha, cho tôi chơi xong ván này đã.”
Cố Duyên Chu trực tiếp đi đến trước mặt Thiệu Tư, vừa nhíu mày vừa cởi khăn choàng cổ xuống, cầm ở trong tay hỏi hắn: “Hôm nay nhiệt độ giảm, sao mặc ít như vậy?”
Một ván vừa lúc chấm dứt, Thiệu Tư rời khỏi game, thuận tiện thoáng nhìn thời gian biểu hiện ở góc trên bên phải ——20:00 đúng.
Hắn vốn muốn nói là mình cố ý làm ra vẻ tiều tụy chút, nổi bật thân phận “người bị hại” của hắn.
Đảo mắt lại cảm thấy việc này giải thích lên có chút phiền phức, vì thế buông chân xuống, nửa đường sửa lời: “Bởi vì… bởi vì nghèo á.”
Cố Duyên Chu cũng không thèm để ý Thiệu Tư há miệng liền xạo sự với anh, hơi hơi cúi người quấn cái khăn choàng màu xám đậm trong tay lên cổ hắn: “Mang.”
“…”
Thiệu Tư có chút khó xử: “Cái khăn choàng này không hợp với bộ đồ hôm nay tôi mặc cho lắm.”
Hắn mới vừa nói xong, giương mắt liền nhìn thấy Cố Duyên Chu cười như không cười nhìn chằm chằm hắn, đáy mắt lạnh đến phát run.
Vì thế Thiệu Tư đưa tay đem hai đầu khăn choàng quấn lại thắt cái nút: “… Mang thì mang, anh đừng làm cái loại ánh mắt này, khiếp đến hoảng.”
Năm phút đồng hồ sau.
Một chiếc xe thể thao màu đen lặng yên không một tiếng động từ cửa sau lái ra ngoài.
Biển số xe xa lạ không chút nào thu hút. Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1303022/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.