Mưa đánh vào trên lá chuối tây, tí ta tí tách.
Sắc trời hơi hơi đen xuống, Thiệu Tư cũng không biết hiện tại ba người họ nấp ở bên cạnh nhìn Âu đạo uống rượu nổi điên rốt cuộc là có ý gì.
Mới đầu Âu đạo nói bọn họ còn có thể nghe hiểu, đến cuối cùng thành thì thà thì thầm căn bản không biết ông ấy đang nói cái gì, chốc thì khóc chốc thì im lặng.
Như vậy tiếp cũng không phải biện pháp, Cố Duyên Chu lại nhìn Âu đạo mấy phút, cuối cùng cởi áo khoác ra, chuẩn bị đi ra phía trước phủ thêm cho Âu đạo.
Nhưng mà Diệp Tuyên trong khoảng thời gian này vẫn luôn im lặng không lên tiếng lại vươn tay ngăn anh: "Đừng đi qua."
Lúc này mặt Diệp Tuyên bình tĩnh, thấy không rõ cảm xúc. Thiệu Tư trộm quan sát cô, cảm thấy ý nghĩ đem cô và Diệp Thanh liên hệ với nhau càng ngày càng kiên định. Giữa hai người này, tuyệt đối có liên hệ.
Nhưng mà... liên hệ đó là cái gì?
Hắn còn chưa kịp nói chuyện, một trận tiếng bước chân từ xa tới gần vang lên, đó là gót giầy đạp trên tảng đá —— một bước nặng một bước nhẹ.
"Thầy Chu Vệ Bình?"
Cố Duyên Chu thấp giọng nói một câu, sau đó bàn chân bước ra lại thu về, ba người tiếp tục nấp trong không gian chật chội nhỏ hẹp này.
Người tới đúng là Chu Vệ Bình, ông mặc lễ phục màu đen, nhìn vô cùng trang trọng. Năm tháng để lại dấu vết trên mặt ông cũng không sâu, không khó nhìn thấy dung mạo anh tuấn ban đầu, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1302992/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.