“Có thể đừng muốn nói lại thôi mà nhìn tôi như vậy hay không?” Thiệu Tư ngồi ở ghế sau, vểnh chân, không chịu nổi Lý Quang Tông không ngừng xuyên qua kính chiếu hậu liên tiếp đánh giá hắn, “Cậu còn nhìn nữa thì tôi sợ hôm nay hai chúng ta sẽ xảy ra tai nạn xe cộ đó… Phía trước đèn đỏ, giảm tốc độ.”
Một chân Lý Quang Tông giẫm phanh, thừa dịp chờ đèn đỏ xoay đầu hỏi: “Cậu và Cố ảnh đế hiện tại quan hệ rất hài hòa hả?”
Thiệu Tư không tỏ ý kiến: “Cậu ghen tị hả?”
Lý Quang Tông nghẹn: “…… Tôi ghen cái rắm!”
“À.” Thiệu Tư lại nói, “Nếu không ý kiến thì cũng đừng léo nhéo, ngoan đi chuyên tâm lái xe kìa.”
“……”
Lý Quang Tông an tĩnh chốc lát, vẫn không nhịn được: “Không phải, tôi cảm thấy……”
“Cảm thấy cái gì? Không có gì quá hài hòa, quan hệ bình thường, lần này chỉ do trùng hợp.” Thiệu Tư có chút mệt nhọc, hắn nghiêng đầu qua cửa kính nhìn bên ngoài, trong bóng đêm đèn đỏ đèn vàng lập loè biến hóa phá lệ chói mắt, vì thế hắn nheo mắt ngắt lời, “Đèn xanh rồi, tôi nói chứ cậu có thể nhìn đường đàng hoàng hay không.”
Lý Quang Tông lái xe rất ổn, mà Thiệu Tư ngồi trên xe lắc lư buồn ngủ.
Nhẹ nhàng lay động, lúc Thiệu Tư cũng sắp bị lắc đến ngủ gục, mơ mơ màng màng nhớ ra là hắn còn có một việc chưa làm rõ.
Lý Quang Tông vừa xem hướng dẫn vừa lái xe, thình lình nghe được phái sau truyền đến một giọng nói lười nhác: “Con trai, con biết buổi lễ phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-tinh-day-lien-nghe-noi-toi-ket-hon-roi/1302974/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.