Kết thúc rồi, bọn họ cuối cùng cũng có thể trở về nhà.
Tổ đội Tạ Hoài Du cùng lúc được truyền tống trở về biệt thự nhỏ của mình. Cố Lãng được Tạ Hoài Du đỡ lấy, tất cả vết thương của hắn đều được hệ thống chữa trị hoàn toàn nhưng tác dụng phụ phải qua một lúc mới có thể xóa bỏ hết được. Hắn vẫn phải tịnh dưỡng trong một đoạn thời gian dài cho đến khi phó bản mới bắt đầu.
“Thật may quá! Các cậu bình an trở về rồi.”
“Có bị thương không?”
“Còn sống thật tốt.”
“Anh ơi, em lo cho hai người lắm.”
Tạ Hoài Du nhìn Cố Lãng, sau đó lại nhìn một vòng tất cả đồng đội của mình, mỉm cười vui vẻ nói: “Chúng ta vượt qua một cửa ải rồi, sau này hãy tiếp tục nắm tay nhau về nhà nhé!”
Cả bọn nghe vậy cùng nhau đồng thanh hô thật to một tiếng: “Được.”
Đoàn tụ xong rồi thì mỗi người cũng về phòng của mình nghỉ ngơi. Tạ Hoài Du đỡ Cố Lãng lên phòng hắn, định quay người rời đi nấu ít thức ăn nóng tốt cho dạ dày mấy ngày ăn uống thiếu thốn của họ nhưng chưa kịp để cậu rời đi, Tạ Hoài Du đã bị hắn ôm eo giữ lại.
“Du Du, đừng đi mà, ở lại với anh đi.”
Tạ Hoài Du bất đắc dĩ cố gỡ tay hắn ra nói: “Em đi nấu ít món ấm bụng cho bọn mình, anh ngoan nào.”
Cố Lãng thả lỏng cái tay đang ôm cậu một chút, lí nhí nói: “Vậy, anh nấu cùng với em.”
“Không được.” Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547912/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.