Vì cái gì tới nói chuyện bình thường với đồng đội cậu cũng làm không được vậy nè. Sao cứ phải khiến Cố Lãng bị quăng vào ô next của cuộc trò chuyện này vậy? aaaa.
Đi được một lúc Tạ Hoài Du cũng tìm thấy nơi mà họ muốn đến. Từ Nguyệt Hi từ xa đã thấy hai người xúc động chạy lại kéo lấy tay Cố Lãng, nén nước mắt mắng.
“Cái anh này, làm gì mà để anh Tạ của em phải lo cho anh hoài thế?”
Tạ Hoài Du đặt Cố Lãng xuống dựa vào vách đá nghỉ ngơi, nghe vậy thì khẽ cười.
“Là anh ấy chịu thương thay anh, giúp nhau qua lại thôi.”
Cố Lãng nhìn cô nhóc đang cố mím môi để mình không khóc cũng bật cười xoa xoa đầu bé nói: “Được rồi, đều là lỗi của anh, sẽ không có lần sơ suất nào ở đây nữa.”
“Hứ!” Từ Nguyệt Hi xoay mặt qua chỗ khác làm bộ giận dỗi với hắn, ba người còn lại vừa đi do thám quay về thấy hai người cũng chạy đến hỏi han đủ đường.
Đột nhiên âm thanh thông báo hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống đồng loạt vang lên tai họ.
Nhiệm vụ 1: Tìm ra bí mật đằng sau của thôn dân nơi đây (3/3)
Phần thưởng nhiệm vụ sẽ được phát cho người chơi sau khi phó bản kết thúc.
Tạ Hoài Du nghe được thanh âm thông báo của hệ thống cậu cũng đã phần nào đoán được ba người bạn của mình đã tìm được manh mối quan trọng của nhiệm vụ, vì vậy cậu liền có chút gấp gáp hỏi.
“Được rồi, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547886/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.