Một đêm bình yên cứ thế trôi qua. Sáng hôm sau Tạ Hoài Du tỉnh dậy thấy Cố Lãng đang ôm mình thì hơi hoảng, mặt bổng chốc đỏ lừ, Tạ Hoài Du sợ làm kinh động đến Cố Lãng nên tập trung hết sức cẩn thận kéo tay anh khỏi người mình, sau đó ngồi dậy mới thở phào một cái.
Cậu là gay, bình thường luôn tỏ ra mình là thẳng cho tới khi vào trò chơi kia cũng vậy nên Tạ Hoài Du xém chút nữa quên luôn mình cong rồi, nhưng vừa rồi tỉnh dậy nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai, khuôn mặt thì dựa sát cổ mình, lại còn ôm cậu chặt như vậy nữa khiến Tạ Hoài Du bối rối không thôi.
Trong lúc Tạ Hoài Du bụm mặt đỏ bừng thì Cố Lãng cũng đã tỉnh, anh hứng thú nhìn chằm chằm đôi tai đỏ như sắp rỉ máu của bạn đời tương lai trong lòng vô cùng vui vẻ, nhưng lại giả bộ hừ hừ vài tiếng như mới tỉnh dậy đánh thức người đang chìm đắm trong xấu hổ kia.
"Cậu dậy sớm thế?"
Tạ Hoài Du đang thẩn thờ bị giọng nói của anh làm cho giật mình một cái nhưng lại nhanh chóng quay lại dáng vẻ bình tĩnh lạnh lùng như mọi khi trả lời: "Trong trò chơi này có quá nhiều nguy hiểm không biết các cửa ải sau này sẽ thế nào nên tôi định dậy sớm một chút giết zoombie kiếm rương thưởng."
Cố Lãng cũng giả vờ bày ra vẻ mặt tán thành, ngưỡng mộ nói: "Không hổ là lão đại cậu lợi hại, tôi cũng sẽ chăm chỉ theo cậu đi giết xác sống rèn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-thoat-khoi-game-giai-do-lai-bi-keo-vao-tro-choi-sinh-ton/3547865/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.