5.
Đương nhiên, tôi sẽ không nhượng bộ nhanh như vậy, tôi có nguyên tắc mà.
Nhưng mà lần này tôi thực sự cảm thấy chóng mặt.
Bộ não của tôi phải tiếp nhận quá nhiều thông tin chỉ trong vài tiếng đồng hồ, tôi không thể nắm bắt được tất cả cùng một lúc, cuối cùng liền hôn mê bất tỉnh.
Khi tôi tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau.
Tôi thoải mái xoay người chìm vào chiếc ghế sofa êm ái.
Ghế sofa?
Tôi đang mơ có phải không?
Tôi đột ngột tỉnh dậy, thứ tôi nhìn thấy là cái đầu sói khổng lồ.
Hắn vẫn còn đang ngủ.
Tôi không dám cử động, tinh thần lập tức tỉnh táo trở lại.
Tại sao tôi lại hứa với một con sói là sẽ trở thành vợ của hắn chứ.
Ọc ọc.
Đói quá.
Con sói cuối cùng cũng di chuyển.
Tôi sợ tới mức lăn lộn chui vào một góc.
Vua sói tỉnh giấc.
Đôi mắt màu xanh lá cây của hắn giờ đây lại trở nên trong suốt, trông không còn đáng sợ như đêm qua nữa.
Thấy bộ dạng run rẩy của tôi, hắn lắc lắc cái đầu ngái ngủ, tích cực giải thích: "Hiện tại, chỉ tới đêm trăng tròn ta mới trở về hình dáng con người mà thôi, thời gian duy trì cũng không lâu."
"Anh có bị nguyền rủa gì không?"
Vua sói dường như không hiểu ý nghĩa của từ nguyền rủa lắm, vì vậy hắn không lập tức trả lời tôi.
"Ý tôi là, anh thực sự là một con người ý."
"Ta là sói, được thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-soi-chi-nghe-loi-toi/2855875/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.