Chương trước
Chương sau
Người trong nhà và lưu bà bà, vì chuyện của tôi mà đã rất lo lắng, mẹ thì khóc sắp cạn nước mắt.

Ai cũng không biết từ đâu xuất hiện mấy người này, tranh nhau chữa bệnh cho tôi, nhất là người đàn ông trung niên vừa tới, vậy mà còn muốn đem nữ con gái ruột của mình hứa gả cho tôi.

Chuyện này trong nhà tôi tự nhiên nguyện ý, đương nhiên là muốn chọn người có con dâu, còn sư phụ là ai đều không quan trọng.

Không ngờ, người đàn ông trung niên kia vừa mở miệng, ông già vừa rồi tên là Thẩm Tu Viễn kia, nhất thời tức giận râu ria đều dựng ngược, chỉ vào người đàn ông trung niên kia, tức giận cả người đều run rẩy: "Dương Cao Dật, lão phu cho tới bây giờ chưa từng thấy qua người mặt dày vô sỉ như vậy, vì thu đồ đệ, đem cả con gái của mình dâng đến, ông thật đúng là là một người cha tốt a. "

Đại hòa thượng kia cũng là vẻ mặt không vui phun ra một ngụm nước bọt: "Phi, quả nhiên là mặt mũi gì cũng không cần. "

- Trăng đỏ trên đầu, Tử Vi tinh quân hạ phàm, thu đồ đệ này, tất nhiên là đểrạng danh phái dương công của tôi, chuyện này ngàn năm có một, cũng không thể để các ông chiếm tiện nghi, về sau nữ nhi của tôi nếu gả cho đứa trẻnày, khẳng định cũng không thiệt thòi, tôi đây là sớm tính toán. Chỉ tiếc, hòa thượng ngươi không có con cái, khẳng định cũng không có con gái, còn có Thẩm lão đầu, con gái ông phỏng chừng đều có thể làm mẹ đứa nhỏ, khẳng định cũng không có cách nào xứng đôi với nó chứ?" Dương Cao Dật có chút đắc ý nói.

"Lời này của ông ngược lại nhắc nhở lão phu, con gái của lão phu tuy rằng lớn tuổi hơn một chút, bất quá ngược lại có đứa cháu ngoại, tuổi còn nhỏ, có thể cho đứa nhỏ này chọn một" Dương Tu viễn dắc ý nói.

"Họ Thẩm, vừa rồi ông còn nói tôi bán con gái, lão gia hỏa ông càng vô sỉ, ngay cả cháu gái cũng không buông tha, đại hòa thượng tôi đều xem thường các người" Giác Minh thiền sư liếc mắt một cái nói.

Mấy người đang tranh luận không ngớt, đột nhiên, bên ngoài liên tiếp vang lên một trận tiếng còi xe.

Không bao lâu sau, lại có một nhóm người đi về phía sân nhà tôi.

Lần này dẫn đầu là một nữ tử trung niên, mặc sườn xám, khí chất phi phàm, tuổi nhìn qua gần bốn mươi tuổi, nhưng phong vận vẫn còn, vẫn thập phần đẹp mắt.

Ở phía sau cô ấy, còn đi theo mấy cô gái trẻ tuổi, đều hơn hai mươi tuổi, mỗi người đều là thiên hương quốc sắc, thập phần xinh đẹp.

Nữ tử trung niên này đi tới, trên mặt mang theo một tia ý cười, vừa đi vừa nói: "Mấy người các ông đều đừng có mà tranh giành, đứa nhỏ này tuy rằng là người trời, nhưng cả đời lại trải qua nhiều tai ương khó khăn, muốn thu hắn làm đồ đệ, làm sao có dễ dàng như vậy, mấy đại lão gia các ông, làm sao biết chiếu cố người khác, không bằng để đứa nhỏ này làm đồ đệ cho tôi, tôi sẽ giống như mẹ ruột chiếu cố đứa nhỏ này, còn nếu nó muốn tìm vợ, Mã Ngọc Linh tôi thu nhiều nữ đồ đệ nhất. Về sau khẳng định còn phải thu nhận thêm mấy người tuổi còn nhỏ, chờ nó lớn lên, từ trong đám đồ đệ của tôi chọn một người, nói thế nào cũng còn tốt hơn so với các ông chứ đúng không? "

Vừa nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp này đi tới, mấy người còn lại đều ngây ngẩn cả người, trong lúc nhất thời á khẩu không nói nên lời.

Cha tôi và ông nội liếc nhau một cái, cha tôi ngay lập tức nói: "Hey, điều này tốt, có phụ nữ thì sau này chắc chắn có thể chăm sóc tốt tiểu Kiệt của chúng tôi." "

Ông nội cũng cảm thấy người này rất thích hợp, không tự chủ được gật đầu.

Trong lúc nhất thời, trong nhà có nhiều khách quý như vậy, đứng đầy ngoài sân, bọn họ thậm chí quên mất tôi còn đang nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh.

Cả gia đình đều ở trên sân chọn con dâu.

Lưu bà bà ở một bên cũng trợn tròn mắt, cẩn thận suy nghĩ một chút, lúc này mới biết được đêm qua, Hoàng Tiên bái nguyệt, Hồng Nguyệt đứng đầu, tử vi tinh lóe lên dị tượng trời sinh là chuyện gì xảy ra, còn có trận chiến của chồn cùng hồly, cố ý để cho thiên tượng hiện ra nói nhắc nhở những cao nhân này tôi xảy ra chuyện, để cho bọn họ từ xa chạy tới cứu người.

Chủ yếu là mệnh cách của tôithập phần đặc thù, lại phối hợp với những da vàng này thi pháp, mới có thể xuất hiện ra thiên tượng quỷ dị như vậy.

Trên con đường trước cửa sân nhà ta, ít nhất cũng có hơn mười chiếc xe đậu, thôn chúng tôihẻo lánh, hơn nữa tất cả đều là đường đất, trong thôn mười ngày nửa tháng cũng không thấy được một chiếc xe, lần này dừng nhiều xe như vậy, hơn nữa còn đều đỗ trước nhà tôi, nhất thời cả thôn đều sôi trào, tất cả đều vây quanh cửa nhà tôi xem, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Kỳ thật, người tới không riêng gì những thứ này, còn có rất nhiều người thấp thoáng ở ngoài cửa.

Những người đó cũng tới thu đồ đệ, chỉ là nhìn thấy bốn vị cao nhân trong viện này, cũng không có nhiều lòng tin, căn bản cướp không lại, cho nên cũng không ôm ảo tưởng, trực tiếp xoay người rời đi.

Đại hòa thượng đầu tiên đến, tức giận nhìn mấy người còn lại, nói: "Tôi nói, chúng ta đều là người hành tẩu trên giang hồ, hết thảy đều phải dựa theo quy củ giang hồ mà làm, bần tăng là người đầu tiên tới, cho nên phải chú ý một người đến trước sau, đồ đệ này, nhất định phải là bần tăng thu. "

Lão đầu Thẩm Tu Viễn kia lại nói: "Không sai, là phải dựa theo quy củ giang hồ mà làm, muốn thu đồ đệ, nhất định phải có đồ đệ người trong nhà đồng ý mới được, hay là để cho người trong nhà bọn họ chọn đi, bọn họ chọn ai thì là của người ấy, tôi thấy chúng ta cũng đừng tranh giành. "

"Lời này nói không sai, thu đồ đệ, khẳng định phải xem ý tứ của người trong nhà>" Người đàn ông trung niên Dương Cao Dật nói xong, đem con gái của mình đẩy về phía trước, nói với cha tôi: "Huynh đệ, về sau chúng ta có thể chính là thông gia, ông xemđứa con gái này của tôi lớn lên xinh đẹp như thế, làm con dâu của ông thì thế nào? "

Cha tôi nhìn thoáng qua đứa bé giá kia, lớn lên thật đẹp, mười dặm tám thôn, đều tìm không ra một nữ oa oa dễ nhìn như vậy.

Con búp bê kia chớp chớp đôi mắt to, nhìn cha tôi, cười hì hì hô một tiếng xin chào chú.

"Ngoan...an. " Cha tôi có chút luống cuống tay chân nói, sau đó giống như cầu cứu nhìn về phía ông nội.

Cha tôi nghĩ rằng nó không tệ, nhưng phải xem ông nội quyết định.

Nhưng ông nội hiện tại cũng nhất thời khó có thể quyết định.

Mấy người này, đều là vẻ mặt ân cần nhìn về phía ông nội, thiếu điều giơ tay lên nói: "Chọn tôi mau chọn tôi.."

Đang lúc ông nội cũng không biết làm thế nào cho phải, trong đám người ở cửa viện, đột nhiên có một người chen vào.

Người này so sánh với bốn vị phía trước, thoạt nhìn bình thường, mặc một thân đạo bào rách nát, trên đầu búi tóc, dùng một cây gậy gỗ cắm vào tóc, trên chân mang một đôi giày cỏ rách.

Lúc từ trong đám người chen tới, đám người không tự chủ được đều tản ra, chủ yếu là mùi vị trên người ông, có hoi hám, không biết đã bao lâu rồi không tắm rửa.

"Các người nghĩ cũng đừng tranh, vo ích thôi, đứa nhỏ này tôi thu."Lão đạo kia sau khi chen vào, trực tiếp lớn tiếng nói.

Bốn cao nhân trong viện, vừa nhìn thấy vị lão đạo này, ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt đại biến.

Người phụ nữ xinh đẹp tên mã Nguyên Linh kia, sau khi nhìn thấy lão đạo này, nhịn không được thốt lên: "Phong thủy vương Lý Huyền Thông! "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.