Sau mùa đông lạnh giá, xuân đến, đầu kỳ học mới, các sinh viên thạc sĩ năm hai đều tất bật với thực tập tốt nghiệp và tuyển dụng, bận rộn cho tương lai trong không khí xuân mới.
Trần Tịch vừa học vừa viết luận văn, vừa tìm kiếm cơ hội thực tập trên mạng. Giáo sư hướng dẫn của cô được điều động tạm thời đến một bệnh viện ở Bắc Kinh để trao đổi chuyên môn, hỏi cô có ý định thực tập ở Bắc Kinh không.
Trần Tịch gật đầu nói có.
Sau đó, cô nhận được thư mời từ vài bệnh viện ở Bắc Kinh, cuối cùng chọn bệnh viện nơi giáo sư đang công tác.
Trên tàu cao tốc đến Bắc Kinh, Trần Tịch lướt Weibo, bất ngờ thấy bài đăng của Giang Vũ Nhu với ảnh cưới nền đỏ áo trắng và một đoạn tâm sự.
“Ngày X tháng X năm 20XX, cuối cùng tôi và bảo bối của tôi đã kết hôn!
Hãy để tôi kể về ấn tượng của tôi về anh ấy.
Trước khi gặp anh, tôi luôn nghĩ mình đủ lạc quan. Nhưng lúc đó, tôi chưa nhận ra, khi đối mặt với khó khăn, thực ra tâm trạng mình rất bi quan và mong manh.
Sau khi gặp anh, tôi mới biết thế nào là người thực sự lạc quan. Dù chịu nhiều bất hạnh từ số phận, anh vẫn giữ được tâm thái tích cực, rạng rỡ và đối xử dịu dàng, tử tế với mọi người.
Điều này thật khó làm được, nên tôi rất khâm phục anh.
Nhưng trong quá trình ở bên anh, một số nét tính cách của anh lại rất trái ngược, khiến tôi vô cùng bất ngờ.
Tôi không ngờ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-mo-mieng-lien-mat-tieng/4701943/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.