Thời gian trôi qua vội vã, kỳ nghỉ hè ngắn ngủi thoáng chốc đã qua, lần khai giảng tiếp theo đã là lớp Mười Một.
Nghe nói Lâm Kinh Dã vẫn đang chữa bệnh ngoài trường, thỉnh thoảng mới về, còn lại dành thời gian chuẩn bị cho việc tuyển thẳng.
Chẳng bao lâu sau, Trần Tịch nghe tin cậu được tuyển thẳng vào Đại học R. Nghe nói hiệu trưởng Hàn muốn cậu học tài chính hoặc luật, nhưng cậu không nghe ai, kiên quyết chọn ngành Triết học của Đại học R.
Trong thời gian Lâm Kinh Dã ít đến trường, vài học sinh được tuyển thẳng khác lập một nhóm QQ trao đổi, kéo cậu vào.
Trần Tịch lén dùng tiền học bổng đầu kỳ mua một chiếc điện thoại. Cô đăng ký một tài khoản QQ, tham gia nhóm nặc danh, biệt danh là Spring: mùa xuân.
Lâm Kinh Dã hiếm khi đến trường, nhưng thường xuất hiện trong nhóm, trả lời các câu hỏi của học sinh nhỏ tuổi hơn.
Cậu không thích gõ chữ, hay gửi tin nhắn thoại giảng bài. Trần Tịch vẫn giữ thói quen đeo tai nghe mọi lúc, nhưng không nghe nhạc nữa mà mở từng tin nhắn thoại của cậu trong nhóm, nghe đi nghe lại giọng cậu.
Lâm Kinh Dã nói, nếu ngại hỏi trong nhóm, có thể nhắn riêng. Cậu rảnh lắm, rất sẵn lòng giải đáp các vấn đề học tập.
Trần Tịch thêm bạn QQ của cậu, khi gửi tin xác minh, cô do dự, quyết định giấu danh tính, nặc danh trò chuyện. Cô tự giới thiệu là đàn em lớp Mười Một khối xã hội, thỉnh thoảng nhắn riêng, hỏi cậu vài vấn đề học tập.
Vào mỗi dịp lễ, đúng 0 giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-mo-mieng-lien-mat-tieng/4701937/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.