Sau kỳ nghỉ đông, thời tiết nhanh chóng ấm lên. Cuối tháng Tư, trước kỳ thi giữa kỳ, trường Thực nghiệm tổ chức đại hội thể thao mùa xuân năm học mới.
Uỷ viên thể dục đứng trên bục khuyến khích mọi người đăng ký, nhưng hơn nửa lớp đang cắm đầu ôn thi, kêu ca không tham gia được môn nào. Đăng ký mấy ngày mà không tiến triển, cô Triệu Nhã Thục nổi giận, yêu cầu mọi người đăng ký theo số thứ tự học sinh, hai mươi người đầu tiên phải tham gia, trong đó có số thứ tự của Trần Tịch.
Khi bảng đăng ký đến tay Trần Tịch, cô liếc thấy mục chạy tiếp sức 4x100m có tên Văn Linh. Như có ma xui quỷ khiến, cô không do dự viết tên mình ngay sau tên Văn Linh.
Viết xong, cô đặt bút xuống, ngẩn ngơ nhìn hai cái tên kề nhau, thoáng hoảng hốt, ngạc nhiên với lòng hơn thua bất chợt của mình. Cô tự nhận không phải người ham thắng thua, càng không cần phải so kè với Văn Linh – người gần như hoàn hảo –trong môn chạy.
Lý do duy nhất khiến cô làm vậy là vì Lâm Kinh Dã thích Văn Linh.
Cô muốn hơn thua với người cậu thích, dù biết trước kết cục chắc chắn thất bại, cô vẫn muốn thử.
Sao con người lại kỳ lạ thế?
Dù nhút nhát, an phận đến đâu, một khi lỡ sa vào tình yêu sẽ trở nên cố chấp và can đảm một cách khó hiểu, dù biết rõ cuối cùng sẽ thua thảm hại, vẫn cứ muốn chiến đấu đến cùng.
Ngày khai mạc đại hội thể thao, trời quang không một gợn mây, ánh nắng gay gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-mo-mieng-lien-mat-tieng/4701933/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.