Sáng hôm sau, trước giờ thể dục, Trần Tịch đến văn phòng khối nộp bài tập Sinh học, thấy một bà lão lạ mặt ngồi trò chuyện với vài giáo viên. Qua lời họ nói, có vẻ bà lão này là giáo viên nghỉ hưu từng dạy ở trường Thực nghiệm.
Trần Tịch gõ cửa bước vào, vừa đưa bài tập cho cô Vưu Bình thì thấy cô Triệu Nhã Thục ngồi đối diện vẫy tay gọi cô.
“Đợi lát nữa đừng đi học thể dục, giúp tôi làm chút việc.”
Cô Triệu Nhã Thục đứng dậy, lấy chìa khóa trên bàn, mở khóa cửa tủ sau lưng.
“Bài tập Toán cuối tuần, mỗi lớp ba mươi tờ, em sắp xếp giúp tôi.”
Cô chỉ vào chỗ trống trên bàn bên trái: “Hôm nay không ai ngồi chỗ này, em làm ở đây.”
Trần Tịch gật đầu đồng ý, vào tủ lấy hết đề thi ra bàn rồi ngồi xuống cẩn thận sắp xếp.
Một giáo viên bất ngờ nói với bà lão: “Cháu ngoại chị giỏi thật, tuần này lúc giao bài văn, tôi quên ghi ‘thể loại tùy chọn, trừ thơ’, thế là cậu ấy nộp hẳn một bài thơ.”
Khuôn mặt bà lão hiền từ, cười híp mắt hỏi: “Viết thế nào?”
“Khá tốt, tôi giữ bài thơ lại, tìm cơ hội cho cậu ấy đăng.”
“Còn nữa, cháu ngoại quý giá của chị bảo mấy con mèo hoang trong trường đều do cậu ấy nuôi, chị biết chuyện này không?”
Động tác sắp xếp đề thi của Trần Tịch khựng lại, cô ngẩng đầu nhìn về phía giọng nói mới nhận ra người nói là cô Phương Nhân, chủ nhiệm lớp 11(16).
Hóa ra bà lão hiền từ này là bà ngoại của Lâm Kinh Dã.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-mo-mieng-lien-mat-tieng/4701928/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.