Ôn Phi gọi điện thoại cho Khúc Dĩ Phồn nhưng lại không thấy bắt máy, chắc là bây giờ anh đang làm việc. Ôn Phi thở dài lấy di động ra, gọi cho bên bất động sản, bên kia nghe thấy bị rò rỉ nước thì liền nói sẽ phái người đến.
Vài phút sau, một người giống như vừa tốt nghiệp đại học vội vàng chạy đến, thấy trên mặt đất đầy nước thì có chút ngạc nhiên, lại nhìn thoáng qua địa chỉ nhà mà Ôn Phi đứng, cô hỏi: "Nhà của cô à? Mở ra nhìn thử xem."
Ôn Phi lắc đầu: "Không phải của tôi."
"Đây có phải là do chủ nhà này quên khóa nước không?" Cô nữ sinh bên bất động sản vừa nói xong, Ôn Phi liền lắc đầu: "Không đâu, mỗi ngày trước khi ra cửa nếu không kiểm tra cả nhà một lần anh ấy sẽ không thoải mái."
"Nhìn như thế này..."
Ôn Phi cắt ngang lời cô ấy: "Tốt nhất là cô nên yêu cầu người của bất động sản bên cô gọi điện cho lầu trên để bọn họ xuống đây nhìn thử một lần, tôi cảm thấy chắc do rò rỉ nước."
Nữ sinh bên bất động sản trừng mắt nhìn cô, đây phải rò rỉ nước bao lâu mới có thể thành như vậy chứ.
Sau khi gọi xong, quả nhiên thấy người tầng trên xuống với dáng vẻ vội vội vàng vàng. Ôn Phi có thấy người đàn ông kia mấy lần nên có chút ấn tượng, dọn đến đây cũng được bốn tháng, cũng có qua lại với hàng xóm, chỉ là ánh mắt người tầng trên này có vẻ rất thô tục nên Khúc Dĩ Phồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250563/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.