Cuối cùng, Khúc Dĩ Phồn nói với người cho thuê phòng rằng anh sẽ thuê thêm một phòng ở đối diện nữa, phòng của Khúc Dĩ Phồn đã quét dọn sạch sẽ rồi, đồ dùng trong nhà và những đồ linh tinh khác cũng đều được đổi mới.
Bây giờ, Khúc Dĩ Phồn đã hai mươi mốt, như thế nào thì cũng phải ở lại đây làm việc năm sáu năm mới trở về. Khúc Hoài Chính cũng tùy ý anh, hai người vốn đã bàn bạc với nhau rất tốt rồi, Khúc Hoài Chính bỏ tiền cho Khúc Dĩ Phồn trang hoàng lại nhà cửa, sau đó lại lấy tiền cho anh tự mua một chiếc xe, ở thành phố S không xe thì không thể ra ngoài.
Trong điện thoại, Khúc Dĩ Phồn hỏi Khúc Hoài Chính: "Ba, gần đây ba phát tài à? Làm sao mà vừa bổ sung lỗ hổng cả một ngàn vạn cho chú hai? Giờ lại có tiền cho con mua xe nữa?"
Khúc Hoài Chính hừ một tiếng: "Con đừng có lo nhiều như thế! Tuy tiền này cũng không phải con số nhỏ nhưng không đến mức làm ba của con nghèo đi, còn có, đứa nhỏ Tiểu Kiều kia đã đi học rồi."
Khúc Dĩ Phồn nghe tin về Khúc Tiểu Kiều thì “A” một tiếng rồi cúp máy, sau khi giúp Ôn Phi lo liệu xong chỗ thuê, anh còn mua thêm đồ dùng cho Ôn Phi nữa, Ôn Phi còn đang đi học không rảnh như anh bây giờ.
Mấy ngày trước, Ôn Phi vẫn ở tại nhà của Khúc Dĩ Phồn, một nhà có hai phòng, Ôn Phi nghĩ Khúc Dĩ Phồn vẽ vời thuê thêm một cái làm gì, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250557/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.