Trận đấu kết thúc, hoạt động gần hai mươi phút nên Ôn Phi ngồi vào hàng ghế đầu tiên của khán đài cả người đầy mồ hôi, thở phì phò. Khúc Dĩ Phồn thu dọn camera xong, cầm chai nước khoáng đưa cho cái người hô sắp đứt cổ một chai, còn một chai mang qua cho Ôn Phi.
Lúc anh đi đến chỗ Ôn Phi thì Tần Phong không biết từ đâu chui ra đưa chai nước đến cho Ôn Phi, cô nói cảm ơn sau đó lại mở ra uống. Tần Phong ngồi bên cạnh Ôn Phi, giơ ngón cái lên cười nói: "Giỏi quá nha! Hai trận đầu có chút kém, nếu không có em, đoán chừng chắc không thắng được."
Ôn Phi xua tay: "Là do mọi người cố gắng, không phải công lao của một mình em."
Tần Phong nhìn thấy mồ hôi trên mặt Ôn Phi thì có chút ngốc, lại nói thêm: "Vậy thì em cũng rất lợi hại, anh ngồi ở cái chỗ kia các nam sinh đều thảo luận về em, hỏi có phải em đang độc thân không, em đoán xem anh trả lời họ như thế nào?"
Ôn Phi sửng sốt không nghĩ tới Tần Phong lại hỏi câu này, mà lời này của hai người cũng bị Khúc Dĩ Phồn đang đứng sau nghe thấy, Khúc Dĩ Phồn cũng không nhanh không chậm mở miệng: "Đi nói với bọn họ, tôi không cho phép."
Ôn Phi quay đầu thấy Khúc Dĩ Phồn, cặp mắt đều đang tỏa sáng, cũng không thở hổn hển, không thấy phiền liền mở miệng hỏi: "Thế nào? Thế nào? Em chơi bóng rổ thế nào?"
Lúc này, Khúc Dĩ Phồn mới đến gần Ôn Phi, vốn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250554/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.