Ôn Phi đạt rất nhiều giải thưởng trong nhóm bóng rổ, ngay cả giáo viên chủ nhiệm lớp cô cũng biết điều này, nhóm bảo cô không được nói gì cả dùng từng phút một để ném bóng vào rổ phá vỡ kỷ lục toàn học viện, sau đó làm điểm số tăng gấp đôi.
Cuối cùng, Ôn Phi cũng đã làm cho mọi người hâm mộ mình, thời đại học không có những cuộc thi, không có bài tập, không có các hoạt động thực tế, hoàn toàn không có cơ hội cho Ôn Phi thể hiện bản thân. Không phải cô muốn khoe khoang mà đang muốn nói cho những người khác biết rằng - trong trường học này Ôn Phi ngoài làm "thanh mai trúc mã với Khúc Dĩ Phồn" còn là một "Quả trứng nhỏ thông minh ngày ngày cố gắng."
Khi nói đến đại hội thể thao của toàn bộ học viện, Ôn Phi hầu như dành toàn bộ ba ngày để nghỉ ngơi trong ký túc xá, nhìn hai cô gái khác trong ký túc xá lúc nào cũng ra ngoài, về thì mệt như dog. Lúc huấn luyện quân sự bị phơi nắng cháy da còn chưa phục hồi lại đã bị đại hội thể dục thể thao khiến cho đen hơn, còn Dương Tuyết thì vẫn ở trong ký túc xá giống cô.
Bởi vì, Dương Tuyết mắc bệnh tim dục bẩm sinh. Mặc dù, Ôn Phi có nghe các cô ấy nói rằng kể từ lúc năm tuổi thì Dương Tuyết cũng không còn phát bệnh nữa, nhưng trường học cũng không dám cho cô ấy mạo hiểm như vậy, Dương Tuyết cũng không xuống lầu cùng bọn cô mà ở trong ký túc xá trường hóng mát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250544/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.