Tần Phong là ai, Khúc Dĩ Phồn là người rõ nhất, ít nhất thì cũng ở chung hai năm, tuy không bằng Hồ Khải nhưng lúc chơi chung không phân biệt cậu hay tôi thì ít nhất hai người cũng hiểu rõ. Trong hai năm, hắn thay ba người bạn gái, quan hệ mờ ám với hai cô gái tuy không phải người xấu gì nhưng ít nhất về việc chung thủy trong tình yêu thì Khúc Dĩ Phồn thấy Tần Phong không tốt.
Bản thân anh có thể làm bạn với Tần Phong nhưng để Tần Phong đặt tâm tư với Ôn Phi sao? Nghĩ thôi cũng đừng nghĩ đến.
Khúc Dĩ Phồn ngồi vào chỗ vừa nãy Ôn Phi ngồi, nghiêm túc nhìn vào mắt Tần Phong, Tần Phong bị anh nhìn làm cho có chút kỳ lạ. Lúc này, Khúc Dĩ Phồn mới nhe răng, cười hỏi: "Khi nào thì xuất phát?"
Tần Phong đứng lên, hô: "Ăn no chưa?"
"No rồi." Trăm miệng một lời.
Tần Phong vung tay: "Trả tiền đi rồi đi!"
Tiếng reo hò vang dội, Ôn Phi vô cùng phấn khích với đôi giày trượt patin của mình, Khúc Dĩ Phồn đưa tay ra, Ôn Phi tự nhiên giữ chặt. Hai người dẫn đầu chạy ra ngoài, Ôn Phi thấy Khúc Dĩ Phồn nắm lấy tay mình thì mặt dần đỏ lên, nhìn thấy phía sau cùng với nửa bên mặt của anh thì nghe thấy tim mình đập mạnh vang lên từng tiếng "Thình thịch thình thịch", như sắp nhảy ra khỏi cổ họng vậy.
Ôn Phi đang nghĩ đến dáng vẻ cùng nhau nắm tay kéo nhau trượt, trên trời thì trăng tròn, cạnh đài phun nước ở quảng trường người đến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250540/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.