Vương Á hỏi: "Cậu và Khúc Dĩ Phồn quen nhau như thế nào?"
Ôn Phi nói: "Tớ và anh ấy lớn lên cùng nhau, ở nhà sát bên nhau. Đúng lúc thi vào đây nên chắc chắn anh ấy phải chăm sóc nhiều hơn một chút."
Vương Á mỉm cười gật đầu: "Vậy thì cậu quá oan rồi. Đám "fan nhỏ" của Khúc Dĩ Phồn nhất định sẽ coi cậu như quân xanh*."
*Quân xanh: quân địch giả, dùng luyện tập trên thao trường
Khi Ôn Phi nghe được mấy chữ "quân xanh" thì còn rất hưởng thụ, cảm thấy bản thân sẽ không thèm giải thích gì cả, cứ mặc bọn họ đoán rằng quan hệ giữa mình và Khúc Dĩ Phồn là mờ ám như vậy, ít nhất có thể loại bỏ một số "tình địch".
Trong đợt huấn luyện quân sự, Ôn Phi kết bạn thêm với vài người bạn. Ngoại trừ Vương Á biết Khúc Dĩ Phồn, những người khác chỉ nghe qua, cũng không cảm thấy hứng thú lắm. Ôn Phi đột nhiên cảm thấy kết bạn nên bắt đầu từ những người xa lạ, ít nhất tương lai cũng sẽ không trở thành tình địch mình.
Sau mười lăm ngày huấn luyện quân sự, Ôn Phi kiên trì suốt một quãng đường, quả nhiên toàn thân đen hơn rất nhiều. Nhưng khi bị xếp vào nhóm tân sinh viên thì vẫn còn trắng chán. Khúc Dĩ Phồn đang đi trên con đường chính, chợt nghe thấy tiếng huấn luyện quân sự, nghĩ rằng Ôn Phi cũng ở đó nên qua đó xem cô có bị rám nắng không.
Ôm tâm trạng vui đùa, Khúc Dĩ Phồn chào tạm biệt các bạn rồi đi về phía sân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250533/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.