Ôn Phi một tay xách túi một tay che mũi. Khúc Dĩ Phồn thở dài nói: "Thôi đi, nghỉ ngơi một chút trước, chờ em không chảy máu mũi nữa rồi nói sau."
Một vài cô gái bước ra từ cửa hông, nhìn thấy Khúc Dĩ Phồn thì thầm reo mừng trong lòng, cả đám kéo nhau bước tới. Ôn Phi chỉ thấy ít nhất có bảy chị gái vây quanh Khúc Dĩ Phồn, mình thì bị đẩy ra ngoài.
Khúc Dĩ Phồn cũng hơi ngạc nhiên. Anh chỉ biết một trong bảy cô gái này. Cô gái đó cười hỏi: "Khúc Dĩ Phồn, sao cậu lại ở đây?"
Khúc Dĩ Phồn mở miệng, liếc nhìn Ôn Phi đang bị chèn ép bên ngoài, trong lòng đã có biện pháp giải quyết: "Tôi... Tôi đến giúp bạn bè dọn đồ nhưng có nhiều đồ quá nên đang định nhờ bọn Tần Phong giúp đỡ."
Cô gái kia nhìn lướt qua hành lý xung quanh, lập tức vỗ tay: "Gọi Tần Phong làm gì? Tớ và mấy người bạn vừa ăn xong đang định về trường học nè. Bọn tớ cùng dọn giúp cậu."
Khóe mắt Ôn Phi giật giật. Cô thấy rõ ràng bọn họ vừa mới đi ra từ trong trường, tại sao lại biến thành vừa đi ăn ở bên ngoài mới về? Cô nhướng mày, nhìn nụ cười vô hại của Khúc Dĩ Phồn, trong lòng chợt sáng tỏ người này đang phát huy sắc đẹp của mình để mấy chị gái kia làm lao động không công.
Khúc Dĩ Phồn không ngừng thốt lên lời cảm ơn và khuyến khích không tiếc lời, nói đến nỗi gương mặt của mấy cô gái đó hồng lên. Chỉ khi thực sự xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-luc-gap-thoi-gian-nhu-thanh/3250530/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.