Edit: Cynlia
3055 chữ
Bố mẹ nuôi Mộ Lam sống ở một khu nhà khá cũ, chỉ có sáu căn biệt thự độc lập và một trong đó là nhà của hai vợ chồng.
Sân trước biệt thự trồng nhiều cây còn sân sau là một vườn hoa muôn màu muôn vẻ.
Lúc Mạnh Nhuế đến nơi thì ánh hoàng hôn đã khuất dạng sau rặng núi, trời sầm sì nhiều mây, thi thoảng còn xẹt qua vài tia chớp dữ tợn. Những tia chớp lóe sáng như muốn xé toạc cả bầu trời, soi rọi cả chiếc xích đu cũ bị bỏ quên nơi góc tối. Trên ghế đu in hằn những vệt xước do va chạm mạnh, chứng tỏ chủ nhân của nó từng là một cậu bé rất ngỗ nghịch.
Cô đứng ngoài cửa, đang định đưa tay nhấn chuông thì cửa đã bất ngờ mở ra. Trước mặt cô là Mộ Lam mặc quần áo ở nhà đang lẳng lặng nhìn cô không chớp mắt.
Cô liếc thoáng qua khuôn mặt anh, hắng giọng: “Tôi tới kiểm kê sách quyên tặng thư viện.”
Mộ Lam tránh sang một bên, tỏ ý mời cô vào nhà, đợi cô vào trong mới thong thả đóng cửa.
Mạnh Nhuế vừa quay đầu định tìm kiếm bóng dáng Mộ Lam, nào ngờ lại thấy anh lướt qua cô bước về phía cầu thang: “Sách ở trên lầu.”
Sau một thoáng chần chừ, cô quyết định theo chân anh lên trên.
Mộ Lam khiêng chiếc rương đặt ở kệ sách cao nhất xuống đất, mở nắp rương phủ một lớp bụi thời gian ra, mang găng tay vào rồi lấy ra một cuốn sách cổ được gìn giữ khá kỹ: “Sách hiếm không đấy, ngoài cái rương đựng toàn độc bản [1] này ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-kip/454871/chuong-13.html