Lúc Mạc Lâm về nhà, bảo vệ chung cư đang đứng ở cửa nhà cô, nhìn một đống thùng giấy đặt trước cửa nhà cô, khó xử nói: “Thưa cô, chung cư chúng tôi có quy định, không thể chất đồ ở hành lang.” 
Đồ vật này nọ là của Khương Viễn Mộ. 
Một tuần trước khi ly hôn Khương Viễn Mộ đều không trở về, khó tránh tới ngày ly hôn Khương Viễn Mộ không cách nào thuận lợi chuyển đi, thế là Mạc Lâm trong một tuần này giúp đỡ, trích ra chút thời gian giúp anh thu dọn đồ đạc này nọ, phân loại đặt trong thùng giấy, lại còn rất cẩn thận dùng bút đánh dấu từng thùng. 
Dù sao kết hôn năm năm, khi kết thúc vẫn nên tận lực không gây thêm phiền toái cho đối phương. 
Mạc Lâm vốn cho rằng việc ly hôn này làm không tệ lắm. Không nghĩ tới lại gây phiền toái cho bên chung cư. 
“Ngại quá.” Mạc Lâm xin lỗi chú bảo vệ, sau đó lấy di động ra nhìn thoáng qua, đã 8.30 tối. Theo tính nết của Khương Viễn Mộ, hôm nay nhận được thỏa thuận ly hôn, buổi tối sẽ cử người tới lấy đồ. “Cho tôi tối đa thêm nửa tiếng nữa, nếu chồng cũ của tôi không sai người tới lấy đồ về, tôi liền dọn chúng vào lại trong nhà.” 
Bảo vệ nhất thời sửng sốt, nháy mắt nhìn Mạc Lâm, hiển nhiên là bị hai từ chồng cũ và sai người này làm cho kinh ngạc. 
Chung cư này của bọn họ tuy ở trung tâm thành phố, nhưng không tính là cao cấp lắm, toàn bộ đều là nhà ở, căn hộ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-kheo/3594541/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.