“Này! Trà uống rồi, nói chuyện cũng nói rồi, chẳng phải chúng ta nên đi dạo sao?!”
Thái tử liếc nhìn rèm giường màu trắng, “Không cần, ta nghĩ ở trong phòng tốt hơn.”
Đồng Ca hít một hơi, đảo mắt, cười nói “Phòng này thiếu khí quá, chúng ta ra ngoài hóng mát một chút đi!”
“Hóng mát?!” bỗng nhiên thái tử nhích lại gần Đồng Ca, nàng nhịn đau ưỡn thẳng lưng né ra.
Thái tử cười nói, “Có thể đi ra ngoài hóng mát, chứng tỏ vết thương củanàng đã hồi phục rất tốt, không bằng chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa để tăng tiến tình cảm đi!”
“Chuyện gì có ý nghĩa?!”
Thái tử nhìn nệm giường nói, “Nàng đã nói kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, vậy nàng chỉ cần hầu hạ ta cho tốt......ta sẽ không đối xử tệ với nàng!”
Đồng Ca đảo mắt, nàng che vai rên, “Ây da! Ta đau quá, các ngươi cho ta dùng thuốc gì, mà chẳng thấy chuyển biến tốt gì cả?!”
Thái tử nhìn chằm chằm vào vùng cổ trắng mịn của nàng, vẻ mặt trở nênđáng sợ, giống như một con sói đang nhìn con mồi, dần dần nhích gần tớiĐồng Ca.
Đồng Ca đã hiểu ý đồ của thái tử, nàng giận điên lên, nếu là bình thường nàng nhất định sẽ cho hắn một đao, nhưng giờ nàng kiềm chế lửa giận,chậm rãi lui đến mép giường, rút cây trâm cài tóc lấy từ chỗ tỳ nữ ra,mặc dù giờ nàng không có nội lực nhưng nàng biết chỗ nào là điểm yếu cóthể chết người, nếu muốn giết người, còn dư sức.
Đồng Ca cười cười, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883715/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.