Đồng Ca nói rất hùng hồn, toàn thân tỏa ra khí thế chiến đấu hừng hực,ngay cả Đoàn Thịnh cũng xém chút bị khí thế đó làm sợ hãi.
“Chàng còn huynh đệ nào khác không?” Đồng Ca hỏi.
“Còn một đệ đệ 13 tuổi.”
“13 tuổi, hơi nhỏ.” Đồng Ca chau mày.
“Đường huynh, đường đệ thì sao?”
“Cũng có mấy người.” Đoàn Thịnh không rõ ý của Đồng Ca.
“Chàng chỉ cần nói ai thích hợp làm vua!” Đồng Ca nói nhẹ nhàng như việc ăn cơm uống nước, không chút nào ý thức được đây là chuyện quốc gia đại sự, bàn luận thế này là tạo phản.
Đoàn Thịnh nghiêm túc nhìn nàng: “Đồng Đồng, nàng nói giỡn phải không?”
Đồng Ca kiên định nói: “ Ta vô cùng nghiêm túc.”
“Chàng biết rõ mà, nhân phẩm của thái tử như vậy, căn bản không thíchhợp làm vua, hắn làm vua chỉ tổ gậy hại cho dân chúng! Giao đất nước cho hắn chàng yên tâm sao?”
Đây vốn là việc Đoàn Thịnh luôn lo lắng.
Đồng Ca kéo tay Đoàn Thịnh, sóng vai nhìn trời đất bao la, hào hùng nói: “Chúng ta hãy cứu vớt thiên hạ đi!”
Đoàn Thịnh kích động nói: “ Được!”
Đồng Ca nghiêng đầu cười sáng lạn: “Ta và chàng về kinh.” *******************
Đoàn Thịnh nắm chặt tay nàng: “Được!”
Thật ra Đoàn Thịnh dắt Đồng Ca tới đây nói chuyện mục đích đúng là muốnĐồng Ca về kinh với hắn, không ngờ hắn còn chưa mở lời, nàng đã nóitrước.
“Về sơn trại đi! Sau đó bàn bạc làm sao để kéo thái tử xuống!” Đồng Ca kéo tay Đoàn Thịnh đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883700/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.