Đồng Ca gào to: “Thanh Sơn, ngươi là đồ không lương tâm, đã có Lưu Thủycòn dám vụng trộm, ngươi không thấy có lỗi với Lưu Thủy sao?”
Tiếng thét của Đồng Ca làm hai con ngựa kia kinh sợ nhảy dựng, nhất thời hí vang.
Đồng Ca vô ý lui một bước, lọt vào bụi cỏ phía sau. Sau lưng có tiếngsột soạt, nàng quay đầu lại nhìn, một nam tử trần truồng đang bước ra từ hồ nước.
Da màu mật, bắp thịt rắn chắc, tỷ lệ hoàn mỹ, những giọt nước trong suốt trên người nam tử khúc xạ ánh mặt trời mà tản ra ánh sáng chói lóa.
Đồng Ca cảm thấy máu trong cơ thể như chảy ngược, nàng hít một hơi, sauđó lảo đảo xoay người ngã ra khỏi bụi cỏ, kinh hồn không dứt, cái này,có bị đau mắt hột không đây ~
Đồng Ca vùi đầu không lên tiếng bước đi, tự nói thầm trong lòng: “Khôngphải chỉ là nam nhân trần truồng thôi sao! Có gì ghê gớm đâu. Mình thấynhiều rồi!” mặc dù nghĩ vậy, nhưng trên mặt vẫn nóng bừng bừng.
Tiếng xé gió vang lên, một bóng người bay qua đỉnh đầu Đồng Ca, đứng trước mặt nàng.
“Vị huynh đài này, nhìn lén người khác tắm e rằng không phải hành vi của người quân tử.” Nam tử cao giọng nói.
Đồng Ca ngẩng đầu, quét mắt qua người hắn một vòng: “Cái đó, ta chỉ làvô tình đi ngang qua, không cẩn thận nhìn phải. Vị huynh đài này, cũnglà lỗi của ngươi nha! Ban ngày ban mặt trần truồng tắm không nói, ít raphải tìm một chỗ kín đáo chút chứ!” Đồng Ca than thở lắc đầu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/1883695/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.