Đồng Ca cả đêm mộng đẹp, không chỉ ngủ ngon, bên cạnh còn có một chiếcgối ôm mềm mềm ấm ấm, nàng thoải mái lật người, cả tay chân bám vào gốiôm như gấu Koala, mơ hồ ngủ tiếp.
Nhưng Đồng Ca càng ngủ càng thấy có gì đó không đúng, trên gối ôm kia có chỗ cứ nảy nảy lên theo nhịp, Đồng Ca đột nhiên bừng tỉnh, theo bảnnăng đẩy một phát, sau đó chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, âm thanh của một người bị dính vào tường rồi lăn xuống.
“Ngươi.... Ngươi........ Ngươi.......” Đồng Ca nói không nên lời, đại khái là vừa ngủ dậy nên chưa tỉnh hẳn.
“Ngươi không sao chứ!” rốt cuộc Đồng Ca tỉnh táo lại, nàng qua chỗ Đoàn Thịnh, vẻ mặt áy náy hỏi.
Đoàn Thịnh co quắp mặt, xoa đầu ngồi dậy, cười khổ nói: “Nương tử thật là dũng mãnh phi thường!”
Đồng Ca kéo miệng cười gượng, nghiêng đầu, cảm giác có gì đó không đúng: “Nhìn ngươi có vẻ là người luyện võ, sau có thể không chịu nổi một đẩynày?!” vừa nói nàng vừa nắm lấy cổ tay Đoàn Thịnh, nhíu mày, “Tôn trưởng lão điểm huyệt của ngươi?”
Đoàn Thịnh chỉ cười không nói.
Đồng Ca đen mặt, nghiêm túc nhìn Đoàn Thịnh, nói: “Tôn trưởng lão ép ngươi lấy ta phải không?”
Con ngươi đen như mực của Đoàn Thịnh hơi gợn sóng, hắn nhẹ mỉm cười nhưgió xuân tháng ba: “Nương tử, nàng nghĩ nhiều quá, nếu ta không muốn,không ai có thể ép ta được. Ta nói rồi, nàng là một cô nương đặc biệt,có thể lấy nàng đó là phúc khí của ta.”
Đồng Ca mất tự nhiên tránh ánh mắt của hắn, “Vậy huyệt đạo của ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/123433/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.