Đoàn Thịnh đang ở trong một ngôi nhà nhỏ thanh tĩnh mà dưỡng thương.
Chuyện sát thủ khiến hắn ý thức được tình cảnh nguy hiểm, có người muốn lấy mạng hắn, về phần là ai, trong lòng hắn đã biết!
Đoàn Lâm gởi tin không thấy hồi âm, mà Sở Mộ vốn nên đến từ lâu cũng mất đi bóng dáng, những điều này có nghĩa gì?
Đoàn Thịnh nhẹ giọng than: “Gốc đậu nấu hạt đậu, đậu ở trong nồi khóc, cùng một gốc sinh ra, sau đốt nhau quá gấp?”
Trong lòng Đoàn Thịnh có chút bi thương, sinh trong nhà đế vương, vừa là may mắn, cũng vừa là bất hạnh.
Hắn không muốn ngồi lenên ngai vàng, nhưng đúng lúc hắn lại là đứa conhoàng đế thương yêu nhất; hắn không muốn đối địch với thái tử, nhưngthái tử lại ghen ghét hắn; hắn không đành lòng anh em giết nhau, ngườikhác lại phát điên đuổi tận giết tuyệt không tha, muốn hắn chết đi mớivui sướng........
Ngoài cửa sổ, sao thưa thớt, một áng mây chặn ngang mặt trăng, phía chân trời một mảnh ảm đạm.
Hắn đã nhường nhịn nhiều lần, đã đến tận nơi núi sâu rừng già này, vậymà thái tử vẫn dồn ép không tha, không giết hắn không được, chẳng chútniệm tình anh em.
Đoàn Thịnh nghĩ đến đây, trong lòng tức giận hơi dao động, người tànbạo, ác độc, nham hiểm, lòng dạ hẹp hòi, ngay cả anh em cũng không buông tha như vậy, thật thích hợp vị trí kia sao? Tuơng lai thái tử sẽ đối xử tử tế với dân chúng, đối xử tử tế với đất nước sao?
Đoàn Thịnh bỗng nhiên như phảng phất nghe thấy tiếng oán than dậy trờicủa dân chúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/123426/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.