Đồng Ca không trở về võ quán mà dùng khinh công chạy về phía sơn trại.
Cặp râu cá trê kia đã theo Đồng Ca từ năm nàng 13 tuổi, nàng rất ít khigỡ xuống trước mặt mọi người, bởi vì nếu thấy được gương mặt thật củanàng người nhìn đều sẽ bị kinh ngạc.
Không phải nàng không dám để mặt thật đối diện với mọi người, mà vì nàng không muốn đưa tới rất nhiều phiền toái không cần thiết, huống chi mọingười cũng đã quen với khuôn mặt nàng khi dán râu.
Vừa rồi đánh nhau thực sự vui vẻ. Vốn Đồng Ca không ôm hy vọng gì vớingười này, không ngờ người này tướng mạo bình thường thực lực lại khôngyếu.
Nhưng mà vẫn chưa bằng nàng, điểm này khiến Đồng Ca rất đắc ý.
Đồng Ca, xem như là thiên tài học võ, gân cốt thích hợp, đầu óc linhhoạt, quan trọng nhất là nàng có khả năng đã gặp qua một lần nhất địnhkhông quên, dù công phu gì, thi triển trước mặt nàng một lần, nàng đềucó thể nhớ và lặp lại được ngay.
Trở thành cao thủ sẽ có một loại tịch mịch không tìm được đối thủ. ĐồngCa rất thích đối thủ có thực lực ngang hàng, trừ việc có được niềm vuikhi thi đấu, nàng còn có thể học được tinh hoa võ thuật từ họ. Nói trắng ra Đồng Ca là một người mê võ nghệ, say mê nghiên cứu sự tinh thâm củavõ học.
Đồng Ca vừa nghĩ đến chiêu thức sắc bén kỳ lạ của nam tử kia, liền dừngbước, rút nhuyễn kiếm bên hông ra, luyện lại một lần chiêu thức trongtrí nhớ, khiến chim chóc trong rừng bị kinh động bay tán loạn, tàn phávô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/123424/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.