Sơn Đại Vương, phàm vừa nghe cái tên như thế sẽ liên tưởng đến một người đàn ông lôi thôi lếch thếch, giọng nói to lớn, cử chỉ thô tục, bộ mặthung hãn, cao lớn như ngọn núi nhỏ, nhưng Sơn Đại Vương trước mắt này,không chỉ dáng dấp thanh tú phóng khoáng, còn là một mỹ nhân khó gặp.
Sơn Đại Vương mặc áo dài xanh dương, eo buộc đai ngọc màu bạc, thân hình thon dài, tóc cột thành đuôi ngựa bằng dây cột màu bạc, gương mặt thanh tú dị thường, chỉ là trên môi có hai mảnh râu cá trê phá hủy vẻ đẹptổng thể, nhưng thoạt nhìn có vẻ hoạt bát đáng yêu.
Đợi Đồng Ca đến gần chút, hai người càng nhìn rõ hơn, người nọ dù mặc đồ nam, còn dán râu, nhưng rõ ràng là một nữ tử.
“Nàng là nữ nhân?” Đoàn Lâm kinh ngạc hỏi.
“Dừng!” Trong mắt tiểu nhị có thiệt nhiều khinh miệt: “Ai nói Sơn ĐạiVương không thể là một nữ tử, Đồng đại nhà chúng ta.......” Đang lúctiểu nhị chuẩn bị tuyên dương sự tích anh hùng của Đồng Ca, thì bên Đồng Ca xảy ra chút chuyện nhỏ.
Sở dĩ hôm nay Đồng Ca xuất hiện trên đường, quan trọng là vì hôm nay là ngày thu phí bảo hộ.
“Đồng đại, Đồng đại......” Các chủ cửa hàng chạy đến trước mặt Đồng Ca,cung kính dâng bạc, Đồng Ca mặt không đổi sắc nhận lấy, một đường đitới, thu hoạch không nhỏ.
Tại sao tất cả mọi người đều gọi nàng Đồng đại, có hai nguyên nhân, mộtlà không muốn gọi cái tên vừa lên tiếng đã bị nàng chiếm lợi kia, chữ‘Ca’ khiến nàng như lớn tuổi hơn người ta. Hai, nàng là trùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-gap-nuong-tu-lam-ca-doi/123422/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.