Lúc này Trần Hi có thể hiểu được rất nhiều điều về các fans, poster đầy phòng, mở miệng là nhắc đến tên idol, ngày thì mơ tưởng hão huyền, tối lại mộng xuân, không thiết ăn uống, giống như bị trúng độc không có thể nào cứu vãn.
So với những người hâm mộ điên cuồng như thế, Trần Hi cảm giác mình vẫn còn thua kém nhiều. Thời đại 4.0 rồi, cô đã thay rất nhiều điện thoại, cái nào cũng đặt mật khẩu là 1013, màn hình nào cũng đều là cùng một người, lâu dần thành thói quen, dường như việc này không liên quan đến thích nữa mà trở thành chuyện đương nhiên vậy.
Đỗ Hân cầm điện thoại của cô, nhìn hình nền rồi tấm tắc nói: “Trần Hi à, thật không ngờ đấy, em là fan Tô Cẩm à? Giấu kĩ thật, thảo nào chị giới thiệu người khác mà em cũng không thèm để ý. Một khi đã dính độc của Tô Cẩm, làm sao có người khác lọt vào mặt em được chứ.”
Tiểu Cổ đang lái xe lo lắng nói: “Chị Trần Hi này, thích thì có thể thích, thế nhưng đừng tiến thêm bước nào nữa. Tô Cẩm cũng thế mà Tần Kha cũng vậy, đứng trên trời luôn cảm thấy ngứa mắt những người dưới đất. Chị học theo chúng em đây này, liếm mấy bức ảnh là được rồi, còn việc tiến xa hơn, chị vẫn nên thông suốt thì hơn, nếu xuất hiện chủ đề nữ hoàng dùng quy tắc ngầm với nam thần để leo cao, ôi, em thật sự lo lắng cho sự nghiệp diễn xuất của anh ấy sau này.”
Trần Hi: “…”
Thân là một trợ lý, có phải cậu ta lo lắng nhầm chỗ rồi không?
Mấy ngày sau khi quay xong MV, Trần Hi lại trở về làm một kẻ nhàn rỗi, ngày nào cũng ở nhà không có việc gì làm. Vì muốn hàn gắn lại trái tim tan nát của cô mà Đỗ Hân chạy Đông chạy Tây để tìm việc cho cô. Khi Tiểu Lâm gọi điện đến, Trần Hi hỏi theo phản xạ: “Dẫn mối à?”
Nói xong cả hai bên đều im như chết.
Vì cô mà Đỗ Hân mà vội trước vội sau, còn kẻ đầu sỏ Trần Hi lại nằm ở nhà ăn uống thoải mái, chờ tin tức từ phía Tô Cẩm.
Không tới hai ngày thì chờ được Đỗ Hân xông vào cửa lớn nhà cô với vẻ mặt như thấy người ngoài hành tinh xâm lược.
Vào cửa, cởi giày, Đỗ Hân làm một lèo phi thẳng đến trước TV rồi bật lên.
Trên TV đang chiếu tin tức buổi sáng, mà tin chiếm toàn bộ chuyên mục giải trí hôm nay chính là việc công ty Tô Cẩm công bố dàn diễn viên chính của Mộng Trang Chu.
Nữ phát thanh viên trên TV đang khua tay khua chân hùng hổ nói: “Tin tức nổi bật nhất hôm nay là về sự kiện khai máy bộ phim Mộng Trang Chu sắp tới, tuy phim chưa chính thức quay nhưng đã được biết đến rộng rãi, hoàn toàn thành công gây ra một cơn bão trong giới giải trí hôm nay. Công ty XX bày tỏ, từ việc theo dõi sản xuất đến tuyển vai diễn, tất cả đều do tự tay Tô Cẩm sắp xếp, ngay chính anh cũng sẽ đảm nhiệm vai nam chính có thể làm mọi người kích động. Mà hai nữ chính trong Mộng Trang Chu - một phi tần được sủng ái và một vị hoàng hậu bị châm biếm càng được mong đợi hơn hết, ai có thể hợp tác với Tô Cẩm và trở thành điểm sáng nhất bộ phim? Tuy nhiên mọi người không phải đoán già đoán non nữa, sáng sớm nay người đại diện của Tô Cẩm đã trực tiếp công bố tên hai nữ nhân vật chính. Tôi tin rằng mọi người đều không còn xa lạ với hai cái tên này, một người là nữ diễn viên thanh thuần Đường U Lạc gần đây đang nổi lên như cá gặp nước, người còn lại chính là diễn viên đang hợp tác quay MV với Tô nam thần - Trần Hi. Hầy, mọi người đừng kích động, nghe đến đây tôi tin rằng mọi người đều có rất nhiều thắc mắc, rốt cuộc thì Trần Hi là thần thánh đến từ phương nào, sao cô ấy đứng ở đầu sóng ngọn gió mà lại có thể lọt vào mắt Tô Cẩm của chúng ta, xin đừng vội, hãy cùng nhau điểm qua chặng đường của cô ấy nào.”
Nữ phát thanh viên nhanh chóng sắp xếp một bài diễn thuyết khác, sau đó khoa trương đưa ra đủ các tin tức, trong đó còn không quên xen kẽ tin về những vụ tai tiếng, các loại ảnh chụp, nói vô cùng sinh động, ngay cả Trần Hi cũng chậm rãi ngồi xuống thưởng thức.
Đang xem đến đoạn đặc sắc, màn hình TV bỗng tối sầm lại, Đỗ Hân hét một tiếng chói tai, còn kèm theo giọng cười không phải của người: “Được đấy Trần Hi, chị biết em không phải người thường mà, thế nào lại tóm được cả Tô Cẩm vậy? Chị quả thật không thể tin nổi, nhanh lên, nói chị nghe nguyên nhân đi?”
Đỗ Hân ngồi bên cạnh nhìn cô với vẻ mặt chờ mong, Trần Hi ngượng ngùng đáp: “Chị cảm thấy em không giống có người chống lưng à?”
Đỗ Hân khinh bỉ nói: “Em nói chuyện tử tế đi, ai cho phép đùa cợt. Có người chống lưng mà còn lăn lộn như em thì chị cũng hồ đồ rồi.”
Trần Hi ra oai: “Sự thật chính là như thế, Tô Cẩm nghĩ em có kĩ năng, NG ít, cũng không quấy rầy anh ấy, quan trọng nhất là ngực không to. Vì vậy anh ấy thương xót ném cho em vai diễn này, muốn quay xong nhanh còn kiếm được tiền.”
Đỗ Hân bày ra vẻ mặt không cảm xúc nhìn cô, Trần Hi hỏi: “Chị nghĩ lí do này đủ chưa?”
Đỗ Hân vỗ mạnh vào vai cô một phát, nói: “Em tự biết mình như vậy làm chị rất cảm động, không sao cả, ngực không to không phải là lỗi của em, chúng ta cố gắng ngày đêm nhất định có thể khiến cậu ấy nhìn em với ánh mắt khác xưa.” Cô ấy liếc trái liếc phải, hỏi cô: “Được rồi, em xem kịch bản chưa? Có cần chị chuẩn bị cho không?”
Trần Hi: “…”
Vấn đề không nằm ở chỗ ngực nhỏ hay to được không?
Trần Hi nhìn xung quanh, cô thấy hơi bất tiện khi nói cho cô ấy biết việc Tô Cẩm đi tìm mình nên vội bày ra dáng vẻ vô tội: “Chị cũng vừa mới biết tin thì làm sao em biết trước được, chị chuẩn bị cho em nhé.”
Đỗ Hân phấn khích muốn tìm kiếm, cô ấy chạy như một làn khói đi chuẩn bị kịch bản.
Trần Hi lặng lẽ rút quyển kịch bản từ dưới mông ra, xót xa nói: “Dám làm không dám chịu, thế mới trở thành anh hùng thật sự được.”
Nhóm Đỗ Hân nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ cho Trần Hi, thời gian này Trần Hi đang không có chuyện gì làm nên cô thường xuyên lên mạng. Vừa lên đã biết mình bị bôi đen thành than rồi, thậm chí còn đen hơn người Châu Phi. Mộng Trang Chu chưa bắt đầu quay mà người phản đối cô đã có thể quấn n vòng quanh trái đất. Cô vừa ăn kẹo mút vừa xem những bài đăng, à, ngoại trừ tiện nhân, dùng quy tắc ngầm và bán thân, có người đã dùng tới những từ ngữ như bitch (1) để mắng và nói cô xứng đáng bị ăn đòn. Từ điển Trung Quốc đúng là cao thâm, có những từ cô chưa từng nghe thấy bao giờ, còn phải tìm hiểu mới biết được ý nghĩa của lời mắng chửi đó. Sau khi xem xong, cô đã suy nghĩ rất kĩ nhưng vẫn thấy kiến thức của mình không đạt tiêu chuẩn, bèn tắt máy tính đi tra từ điển.
(1) Bitch: Con đĩ, con chó cái, con mụ lẳng lơ dâm đãng,...
Vừa mở từ điển ra thì đúng lúc điện thoại vang lên thông báo. Cô nhìn cái tên hiển thị trên điện thoại, bình tĩnh ấn nút nghe, đặt nó lên trên bàn.
Bên trong điện thoại truyền đến những từ ngữ thô tục, còn thô tục và khó hiểu hơn những gì cô đọc được trên máy tính: “… Tớ nói cho cậu biết nhé Trần Hi, nếu cậu còn tiếp tục như thế, tớ sẽ khinh bỉ cậu đấy."
Thi Dĩ chửi xong còn thở hổn hển nói nốt câu.
Trần Hi cầm điện thoại lên trả lời: “Những chuyện như này thì nên nghĩ thoáng một chút, các fan chính là như vậy, dù thích hay không đều bộc lộ rất rõ ràng, bọn họ vô tội, cậu bình tĩnh một chút.”
“Tớ bình tĩnh, được được được, vậy cậu cũng bình tĩnh gọi điện cho bố cậu đi, bố cậu cũng nói với tớ, nếu chuyện này còn tiếp tục thì cậu đừng lăn lộn nữa, trở về nhà làm cô chủ ngay.”
“… Tớ cam đoan với cậu, nếu quay xong bộ phim này mọi thứ vẫn tối tăm như thế, tớ sẽ trở về lấy chồng.”
Có lời cam đoan này của Trần Hi, Thi Dĩ thấy yên tâm hơn, trực tiếp lên tiếng: “Thế cậu mau quay xong đi, tớ đến thu dọn đồ đạc cho cậu, bố cậu đã chuẩn bị đủ ảnh của các đối tượng kiệt xuất rồi, cậu về từ từ mà chọn, vậy nhé, tớ cúp máy đây.”
Trần Hi: “…”
Có cần phải khẳng định như thế không, ai nói bị bôi đen sẽ không tẩy trắng được chứ, nông cạn quá!
Vừa tắt điện thoại xong, lập tức có một tiếng chuông khác vang lên, Trần Hi nhẹ nhàng cầm lấy, hai mắt lập tức mở to gấp ba, cô nghe máy, ba phần dịu dàng hai phần mê mẩn, bốn phần e thẹn một phần tươi tắn.
“Cô lên mạng chưa?” Đầu bên kia điện thoại chính là Tô Cẩm, anh hỏi một câu không đầu đuôi, Trần Hi thấp thỏm vâng một tiếng, anh lại nói: “Tôi gửi lịch trình quay phim tới rồi, có một vài trang phục dự kiến, cô xem trước đi, có vấn đề gì thì gọi cho tôi.”
Trần Hi: “À…”
Cuộc gọi kéo dài chưa tới một phút, cô tiếc nuối “ôi” một tiếng, tắt từ điển đi mở máy tính.
Xem qua một lúc, cô cũng cảm thấy không có vấn đề gì, lập tức gửi tin nhắn cho anh. Một lát sau Tô Cẩm online rồi gửi video cho cô.
Trần Hi mở ra xem, đó là MV đã được chỉnh sửa xong, phối hợp với bài hát có tiết tấu nhanh của Mẫn Triết, cảnh tình cảm đúng là rất bất ngờ. Đương nhiên cô chỉ xem Tô Cẩm thôi, còn cô đã đóng quảng cáo quá quen rồi.
Tô Cẩm lại nhắn thêm một tin ở dưới: “Đã chỉnh sửa xong rồi, định thứ sáu tuần này công bố.”
Trần Hi: “À, vâng.”
Tô Cẩm: “Không hỏi vì sao à?”
Trần Hi: “⊙o⊙… Vì sao ạ?”
Tô Cẩm: “Bên quảng cáo bàn bạc, họ muốn ra mắt cùng ngày với MV ca nhạc mới của Nghiêm Hoài An để xem rốt cuộc cô có thể bị người ta bôi đen đến mức nào.”
Trần Hi: “…”
Rốt cuộc là ai trêu trọc ai?
Một lúc lâu sau, Tô Cẩm nhắn thêm một câu nữa: “Tôi cũng rất muốn biết.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]