Mưa rơi xuống đất tạo ra tiếng lộp bộp, Công Tây Kiều xoay người vội vàng đi xuống, sau khi xuống đến nơi, đã có nhiều người đứng trong sảnh khách sạn nhỏ này.
Tịch Khanh bước vào, mọi người ở đây tự động dạt ra hai bên tạo thành một lối đi cho hắn.
“Ông chủ,” Sản xuất Chu đưa cho các vệ sĩ mỗi người một khăn mặt, “Ngài đến tham ban à?” Anh ta nhìn thấy những đồ vật được mang từ trên xe xuống toàn là rau củ quả được hút chân không, thịt được giữ tươi bằng đá, những đồ này đủ để nấu được một nồi lẩu rồi.
Nhưng tại sao ông chủ đến tham ban mà chẳng ai báo gì cho anh ta hết vậy.
“Nghe nói mọi người quay phim vất vả, tôi vừa hay tiện đường nên ghé xem thử.” Tịch Khanh lấy khăn lau lau tay, mắt quét qua một lượt trong phòng, cuối cùng đón lấy ánh mắt mang ý cười của Công Tây Kiều. “Ở đây còn phòng trống không, tôi ở lại đây hai ngày.”
“Ngài yên tâm, tôi lập tức đi sắp xếp.” Sản xuất Chu đếm số người đi cùng Tịch Khanh, thêm Tịch Khanh nữa tổng cộng có chín người, ít nhất là phải sắp xếp năm phòng, cũng không biết có thể có thừa nhiều phòng như vậy hay không nữa.
“Không cần phiền như thế đâu, tôi chen chúc với Tiểu Kiều một chút cũng được,” Tịch Khanh chào hỏi các nhân viên trong đoàn phim một câu, sau đó đến cạnh Công Tây Kiều, nhìn kỹ anh vài lần rồi nói: “Hình như đen và gầy đi rồi.”
“Ngày nào cũng bị phơi nắng, đen đi là đương nhiên rồi,” Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dien-xuat-trong-gioi-giai-tri/459549/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.