Chương 31: Lam nhan họa thủy La Tuệ là một thành phần tri thức của một công ty nhỏ, mỗi ngày đều đi ngang qua công ty thời trang Nhã Đức, hôm nay cô vẫn lái xe bình thường, lúc chờ đèn xanh đèn đỏ cảm thấy có chút nhàm chán nên nhìn thoáng qua công ty Nhã Đức, vừa nhìn cô liền ngây dại. Thời trang Nhã Đức không biết lúc nào lại có thêm một tấm poster thật lớn treo ở bên ngoài, người mẫu trong poster ngồi trên một chiếc ghế salon sang trọng, rõ ràng là tư thế ngồi của quý ông, nhưng ánh mắt kia lại bễ nghễ nhìn những người qua đường. Lúc đối diện với ánh mắt đó, La Tuệ cảm giác như muốn nghẹt thở, trái tim giống như bị người ta không nhẹ không nặng cào qua, tê dại chua xót, thiếu chút nữa cô đã quên mất phải thở luôn rồi. Mãi nhìn tấm poster kia, cô quên rằng xe của mình đang đứng ngay ngã tư, cho đến khi xe phía sau bóp kèn vài lần cô mới kịp phản ứng, đành tiếc nuối điều khiển xe chạy đi. Năm nay cô đã hai mươi tám tuổi, đã qua cái tuổi tùy tiện thấy trai đẹp liền rung rinh rồi, nhưng poster vừa rồi kia lại khác biệt, chỉ mới nhìn vài lần đã khiến cô nhớ lại cảm giác khi nhìn lén mối tình đầu lúc còn đi học. Người mẫu kia là ai? Cô đột nhiên cảm thấy thất vọng, vừa rồi chỉ lo nhìn poster nhưng không để ý đến tên người mẫu kia. Cô càng nghĩ càng cảm thấy mất mát, thấy phía trước có biển báo cho phép quay đầu xe thì cô liền giảm bớt tốc độ, cuối cùng cắn răng quay đầu xe. Nếu không biết rõ người mẫu này là ai thì đêm nay cô sẽ mất ngủ quá. Đáng tiếc cô vẫn không có cơ hội nhìn được tên của người nọ, bởi vì khi cô quay xe lại mới phát hiện ngay chỗ ngã tư đó mới xảy ra một vụ va chạm đuôi xe với nhau, khiến con đường bị tắc nghẽn. Cô dừng xe ở ven đường chờ đến nửa tiếng nhưng đường vẫn bị tắt, đành phải mất mát quay xe lại trở về nhà, việc đầu tiên cô làm khi về đến nhà đó chính là mở máy tính tìm lại tài khoản đã lâu không sử dụng trên diễn đàn Hải Giác đăng bài lên. 《Có ai thấy poster treo bên ngoài công ty thời trang Nhã Đức không, quỳ cầu cho tui biết người mẫu là ai, tui vô cùng cảm kích! ! ! 》 Có lẽ vì tiêu đề không thu hút nên đợi nửa ngày cũng không có ai trả lời cô cả, mà ngay cả bài post cũng như đá chìm đáy biển. Cô càng thêm thất vọng, cô lại tìm thông tin những người làm đại diện cho Nhã Đức, nhưng không có người nào giống trên poster cả, đành phải bất đắc dĩ ăn cơm rồi đi ngủ. Trong mơ, người đàn ông mặc tây trang đang dùng đôi mắt xinh đẹp lẳng lặng nhìn cô, giống như là một giấc mơ đẹp, làm cho cô ngủ yên cả đêm. Cô không biết rằng, chỉ qua một đêm thôi, rất nhiều fan muốn điên rồi. Khi bộ ảnh quảng cáo của Nhã Đức do Công Tây Kiều làm đại diện được chính thức tung ra, lập tức tạo ra náo động rất lớn, không vì cái gì khác, bởi vì bộ ảnh này thật sự là rất có cảm xúc, không ít người khi nhìn thấy bộ ảnh thì đầu óc liền trống rỗng, chỉ còn lại hai chữ ‘xinh đẹp’ không ngừng tuần hoàn quay tròn trong đầu họ. Trên thế giới sao lại có người quyến rũ như thế chứ? Quả thực đẹp trai muốn xỉu luôn rồi. “Ảnh đó có gì xinh đẹp chớ !! Cùng lắm tôi chỉ nhìn một trăm lần, rồi đặt làm ảnh nền máy tính thôi à!” “Cậu ấy không phải là đàn ông, cậu ấy là hồ ly tinh tản ra vô số hormone nam tính, bà đây tránh thoát công kích của vô số tiểu thịt tươi, không nghĩ tới lại thua dưới tay một tấm poster, cái thế giới vô tình vô sỉ này là cố tình gây sự mà.” “Ở outlet của Nhã Đức đang có chương trình mua hai bộ đồ dành cho nam thì sẽ nhận được một tấm poster của Kiều thiếu đó, đừng hỏi tui vì sao hôm nay lại ăn màn thầu, cũng đừng hỏi tui vì sao không có bạn trai còn muốn mua hai bộ đồ nam!” Một đại đội trưởng của đội cảnh sát giao thông nào đó rất là buồn rầu trong hai ngày gần đây, bởi vì đoạn đường mà bọn họ quản lý gần đây thường xuyên xảy ra tình trạng tông đuôi xe nhau hoặc là bị quẹt xe, mà tình trạng này chỉ xảy ra đúng một chỗ, có đồng nghiệp trêu chọc chắc đây là sự kiện linh dị rồi. Quan trọng nhất là hôm nay cấp trên đã tỏ vẻ bất mãn với chuyện này, nên hắn đành phải đi thăm dò hiện trường lần nữa. Đèn đường vẫn bình thường, bảng hướng dẫn vẫn không có gì sai lầm, trên đường cũng không có người đi bộ trái luật, như thế nào lại luôn phát sinh chuyện đụng xe chứ? Là một người chủ nghĩa duy vật, hắn tuyệt đối không tin đây là chuyện linh dị gì hết. “Rầm!” Ngay khi hắn đang đau khổ suy nghĩ thì đã xảy ra chuyện hai xe tông vào đuôi nhau, nhưng hai chủ xe đều rất dễ nói chuyện, không hề ồn ào mà là hòa bình giải quyết chuyện này. Chẳng qua trước khi hai chủ xe rời đi thì đều chụp ảnh công ty Nhã Đức. Hắn nghi hoặc nhìn công ty Nhã Đức, lúc hắn đi tuần tra cũng hay đi qua chỗ này, hình như không có vấn đề gì mà. Cuối cùng hắn ngồi xổm tại chỗ canh nửa ngày, phát hiện rất nhiều người đi ngang qua đều sẽ lấy máy ra chụp poster của công ty Nhã Đức, hơn nữa là nam nữ đều có, hắn nghiêng đầu quan sát tấm poster hồi lâu, cảm thấy hình như đã tìm được đáp án. Khi bộ phận marketing của Nhã Đức nhận được đề nghị bên phía cảnh sát cũng thấy dở khóc dở cười. Họ chỉ là muốn treo poster quảng cáo thôi, ai ngờ ảnh chụp Công Tây Kiều lại có sức hút như thế, thậm chí còn ảnh hưởng tới giao thông luôn rồi. Tuy bên giao thông chỉ đề nghị họ gỡ poster xuống mà không phải là dùng thái độ cưỡng chế, nhưng vì hình tượng tích cực của công ty, bọn họ đành phải đáp ứng đề nghị này. Công Tây Kiều mới vừa đi ra khỏi công ty quản lý liền bị một đống phóng viên ngăn lại, hơn nữa đối phương còn hỏi vấn đề mà y không hiểu gì hết. “Kiều thiếu, đối với chuyện poster của cậu khiến cho giao thông xảy ra vấn đề, cậu có ý kiến gì không?” “Có người bình luận cậu là hormone di động, cậu có đồng ý với cách nói này không?” “Nhã Đức vừa đưa ra sản phẩm mới thì đã bị mua sạch, cậu cảm thấy có liên quan đến poster không?” “Kiều thiếu!” “Kiều thiếu!” Mấy ngày nay Công Tây Kiều đang cùng đạo diễn Vương thương lượng chuyện quay phim, nào biết được phóng viên đang hỏi gì, hai tay của y tạo thành chữ thập với các phóng viên đang như hổ đói xung quanh: “Xin lỗi, các bạn phóng viên, vấn đề của các bạn … là sao vậy?” Các phóng viên thấy Công Tây Kiều nghi hoặc, tựa hồ không biết bọn họ hỏi cái gì thì nhất thời nhìn nhau. Cuối cùng một nữ phóng viên của một tờ báo giải trí nổi tiếng trả lời: “Kiều thiếu, vì Nhã Đức treo poster quảng cáo của cậu mà khiến cho giao thông bị tắc nghẽn, ngày hôm qua đã đồng ý với bên giao thông là gỡ poster kia xuống, đối với việc này cậu thấy thế nào?” Công Tây Kiều ngẩn người, lập tức cười nói: “Hôm nay không phải là ngày cá tháng tư mà.” Lúc này Hà Bằng đi tới: “Các bạn phóng viên xin nhường đường, chúng tôi tôn trọng mọi hành vi hợp lý của đối tác, nhưng gần đây Tiểu Kiều vẫn luôn cùng đạo diễn Vương đạo bàn về tác phẩm mới, đối với chuyện bên ngoài cũng không rõ, cho nên không tiện trả lời vấn đề của mọi người được, mong mọi người hiểu cho, cám ơn.” Nói xong cũng không quản phóng viên có phản ứng gì, hắn cùng bảo vệ công ty che chở Công Tây Kiều lên xe bảo mẫu, sau đó rời khỏi dưới sự truy đuổi của phóng viên. Bên ngoài ồn ào thành như vậy mà chính chủ lại không biết gì hết, đùa nhau à?! Các phóng viên cơ hồ ở trong lòng chửi má nó, chờ sau khi lấy lại tinh thần thì lại ngẩn người, cùng đạo diễn Vương bàn về tác phẩm mới? Đây là muốn nói với họ rằng, năm nay sẽ đóng một bộ phim do đạo diễn Vương quay sao? Đạo diễn Vương là người có tiếng tăm giống với đạo diễn Lý, các tác phẩm ông quay đã từng đạt không ít giải thưởng trong và ngoài nước, nghe nói ông sắp quay một bộ phim trước khi giải nghệ, rất nhiều khán giả đều cảm thấy vô cùng đáng tiếc, cũng có người rất tò mò về bộ phim cuối cùng của đạo diễn Vương, nhưng lại không có tin tức gì cả. Bây giờ theo như lời nói của người đại diện thì Công Tây Kiều sẽ tham gia bộ phim này? Nghĩ thông suốt điểm ấy, các phóng viên càng thêm hối hận, nếu biết sớm thì dù có chết cũng phải ngăn Công Tây Kiều lại, tin tức lớn như vậy mà bọn họ lại bỏ lỡ, thật sự quá đáng tiếc. Vì thế giữa trưa cùng ngày liền xuất hiện đoạn phỏng vấn Công Tây Kiều, tiêu đề là “Công Tây Kiều có khả năng tham gia bộ phim mới của đạo diễn Vương.” Đoạn video này được dân mạng đăng lại, khiến cho không ít người chú ý. Ban đầu mọi người còn đoán Công Tây Kiều tham gia dưới thân phận diễn viên hay là nhà đầu tư đây, nhưng sau đó mọi người càng nghĩ càng chệch hướng. “Mấy bạn có phát hiện không, khi người khác hỏi việc Kiều thiếu khiến cho giao thông bị tắc thì vẻ mặt của cậu ấy vừa mờ mịt lại lo lắng, ánh mắt giống như đang nói, ‘Mấy người đang nói gì thế, thần thϊếp nghe không hiểu’. Thật sự là quá đáng yêu.” “Đúng đúng, còn lúc cậu ấy hỏi nay có phải là ngày cá tháng tư không, quả thật là manh muốn xỉu luôn, Kiều bảo bảo đừng nghi ngờ, phóng viên không có giỡn đâu, là thật á, ha ha ha, đau lòng cho Kiều thiếu vẫn đang mờ mịt.” “Chắc chỉ có mình tui chú ý tới có một nữ phóng viên lén sờ Kiều thiếu thôi nhỉ, đừng tưởng rằng cô có khuôn mặt đứng đắn mà có thể lừa tui nhé, ánh mắt của cô đã bán đứng cô rồi!” “Không thể không nói, poster của Kiều thiếu siêu siêu siêu đẹp! Hiện tại chỉ cần nhìn poster là tui liền cảm thấy tình yêu trỗi dậy, nhưng nghĩ đến vô số tình địch của mình, tui liền cảm thấy không còn muốn sống nữa.” “Lầu trên, tui với bạn là tình địch.” “Hai bạn lầu trên, tui là tình địch của hai người.” Sau khi Công Tây Kiều thoát khỏi nhóm phóng viên liền thở ra một hơi, “Anh Trần, những phóng viên đó bị sao vậy?” Y như là uống được máu gà. “Đêm qua Nhã Đức gọi điện thoại cho anh, nói là do không thể từ chối, nên đành phải gỡ poster của em xuống.” “Nguyên nhân là gì ạ?” Công Tây Kiều sờ sờ mặt. Trần Khoa bật cười nói: “Từ khi treo poster lên, chỗ đó liên tục xảy ra chuyện tông xe vào nhau, bên cảnh sát giao thông hết cách nên đành phải nhờ Nhã Đức thu poster lại, Nhã Đức vì an toàn của người đi đường nên đồng ý lời đề nghị này.” Nói xong, hắn đưa di động cho Công Tây Kiều, “Đây là thông báo của Nhã Đức trên Weibo.” Công Tây Kiều nhận di động, nhìn comment kêu la phía dưới, ngạc nhiên hồi lâu rồi mới nói: “Có khoa trương như vậy sao?” “Việc này cũng không tính là cố ý lăng xê, cho dù Nhã Đức và chúng ta có ý định đó thì bên cảnh sát giao thông cũng không có khả năng phối hợp theo đâu,” Trần Khoa cười tủm tỉm, “Ngay cả bộ giao thông đế đô cũng ngầm thừa nhận Weibo này, chúc mừng em, bởi vì chuyện này mà độ nổi tiếng của em lại tăng cao thêm một bậc.” Công Tây Kiều: ….. Nghĩ đến tình tiết nữ chính vừa quay đầu lại thì người qua đường sẽ bị kinh diễm đến té ngã hoặc là xe ngựa đụng nhau như ở trong phim, y nhất thời có một loại cảm giác xấu hổ khó hiểu. Gần đây tổng giám đốc thời trang Nhã Đức có tâm tình rất tốt, bởi vì sản phẩm mới của họ có lượng tiêu thụ đạt tới con số khủng bố, vượt hơn hẳn dự kiến của họ trước đó. “Tổng giám đốc, phòng marketing nói, hy vọng phòng kế toán có thể phê duyệt thêm kinh phí để in sổ tay có hình Công Tây Kiều để làm quà tặng cho khách Vip.” “Chuyện này còn do dự gì nữa, nói phòng kế toán mau duyệt đi, còn những poster cho khách hàng bình thường cũng không được làm ẩu, phải làm hoàn hảo đó.” Chi phí cho một poster hoàn hảo cũng không cao, nhưng bán một bộ quần áo sẽ có lời bao nhiêu? Chỉ cần có đầu óc đều sẽ tính được. Mặc dù có rất nhiều khách hàng vì poster của Công Tây Kiều nên mới cắn răng mua quần áo của Nhã Đức, nhưng khi mặc vào thì bọn họ phát hiện quần áo có chất lượng rất tốt, tuy rằng giá khá cao, nhưng lại đáng giá. Vì thế mọi người bắt đầu tìm hiểu thì phát hiện Công Tây Kiều mặc dù là diễn viên được yêu thích nhất trong 《 Tiên Sơn Viện 》 nhưng làm đại diện sản phẩm chỉ có mỗi cái này. Một nam chính khác là Trịnh Lỗi trong khoảng thời gian này thì một hơi nhận làm đại diện cho năm sản phẩm, có đồ uống, khoai tây chiên, giầy thể thao, sữa cùng sữa rửa mặt cho nam, càng miễn bàn đến các Print Ads [1] khác. [1] Print Ads: là quảng cáo dạng hình ảnh, câu chữ trên báo và tạp chí, là kênh Marketing truyền thống của ngành quảng cáo, ra đời từ trước khi có radio và TV. Khi đọc báo hay tạp chí, bạn có thể dễ dàng bắt gặp các trang quảng cáo về những sản phẩm và dịch vụ khác nhau. So sánh với Trịnh Lỗi, Công Tây Kiều đáng thương chỉ có một hợp đồng làm đại diện, hơn nữa clip quảng cáo phải cuối tháng mới được phát sóng trên TV. “Fan của người mặt lớn nào đó luôn cảm thấy idol nhà mình là hot nhất, đáng tiếc số lượng đại diện sản phẩm còn không bằng số lẻ của idol nhà tui, không biết phải có bao nhiêu can đảm mới có thể khoác lác như thế nữa.” “Ha ha, nhưng chỉ là đại diện cho sản phẩm mới, có phải là đại diện cho toàn thương hiệu đâu, có cái gì mà đắc ý.” Là nghệ sĩ thì khó tránh khỏi bị so sánh, khi fan Trịnh Lỗi biết Công Tây Kiều làm đại diện ít đến đáng thương thì lập tức sôi nổi đi ra trào phúng, lấy chuyện này chứng tỏ Trịnh Lỗi còn hot hơn cả Công Tây Kiều. Lời bàn tán vừa xuất hiện, fan Kiều còn chưa kịp nói gì, fan qua đường đã thấy ngứa mắt rồi. “Tui nói nè, fan nhà kia có thôi đi không hả, cả ngày nhảy nhót có thấy phiền không, idol của mấy người hẳn là hot tới cả ngân hà luôn rồi được chưa. Nói khó nghe tí thì Công Tây Kiều cần phải làm đại diện cho những sản phẩm đó sao, người ta vốn không thiếu tiền mà, idol mấy người làm đại diện cho hai ba sản phẩm chưa chắc sẽ đủ mua một cái đồng hồ của người ta nha.” “Còn cái tên mà cười ha ha kia, mấy sản phẩm mà idol cậu làm đại diện có cái nào thuộc loại hạng sang đẳng cấp không? Mấy sản phẩm kia bằng số lẻ của Nhã Đức không? Đừng nói Công Tây Kiều chỉ làm đại diện cho sản phẩm mới, cho dù cậu ấy chỉ là Print Ads của Nhã Đức thì cấp bậc cũng cao hơn idol nhà cậu, có bản lĩnh thì đi tìm hiểu những người đã từng làm đại diện cho Nhã xem, ai mà không bỏ xa Trịnh Lỗi mười tám con phố chứ?” Fan Kiều còn chưa kịp xuất chiến thì chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn fan qua đường đè bẹp fan Trịnh Lỗi, không hiểu sao bọn họ có một loại ảo giác, đó chính là fan qua đường mới là fan ruột, còn bọn họ mới là fan qua đường. Fan Kiều A mờ mịt hỏi: Vì sao trong mấy tiếng ngắn ngủi, tui lại không theo kịp thời đại rồi? Fan Kiều B sâu hiểm khó dò nói: Bạn không cần hiểu nhiều đâu, chỉ cần rõ bốn chữ là được. Fan Kiều A tiếp tục mờ mịt: Bốn chữ nào? Fan Kiều B: Lam nhan họa thủy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]