Chương 18: Nghi ngờ Trần Khoa nhìn thang máy đi từ tầng số 8 đến -1, cẩn thận đưa mắt nhìn nam nhân đang đứng sóng vai với Công Tây Kiều, không biết có phải là ảo giác của hắn không, hắn cảm thấy người này khá quen mắt. Cửa thang máy từ từ mở ra, Tịch Khanh cùng Công Tây Kiều đồng thời nhìn qua đối phương, Tịch Khanh hướng Công Tây Kiều làm ra một tư thế mời. Thái độ lịch sự này của đối phương khiến Công Tây Kiều bỏ qua phản cảm rất nhỏ của lần trước, y khách khí gật gật đầu, sau khi ra khỏi thang máy liền dừng lại, xoay người nhìn bọn họ. Tịch Khanh đi đến bên cạnh Công Tây Kiều, cố gắng làm cho vẻ mặt không biểu cảm của mình ôn hòa hơn: “Xin chào Kiều thiếu, tôi có xem qua phim cậu đóng, cậu diễn xuất rất tốt, nếu cậu không ngại, chúng ta có thể chụp ảnh chung không?” Mặt không đổi sắc nói ra yêu cầu này, thật sự ổn sao? Công Tây Kiều nhìn nam nhân từ đầu đến chân đều tràn ngập hai chữ tinh anh thừa nhận đã xem «Công chúa Bế Nguyệt》 liền cảm thấy tam quan vỡ vụn, kéo khóe miệng cười nói: “Là vinh hạnh của tôi.” Tịch Khanh quay đầu lại nhìn trợ lý một cái, trợ lý liền nhanh chóng lấy điện thoại ra, nhấn nút chụp N lần Tịch Khanh cùng Công Tây Kiều, không biết vì sao mà lòng bàn tay hắn lại bắt đầu toát mồ hôi lạnh một cách khó hiểu. “Đây là danh thϊếp của tôi, hy vọng về sau sẽ có cơ hội hợp tác với Kiều thiếu,” Tịch Khanh từ chỗ trợ lý lấy ra một danh thϊếp nền tím mạ vàng đưa tới trước mặt Công Tây Kiều, “Đến lúc đó mong Kiều thiếu hãy cho kẻ hèn này vài phần mặt mũi.” Công Tây Kiều tiếp nhận danh thϊếp, phía trên chỉ in đơn giản tên cùng số di động, email, thoạt nhìn như là danh thϊếp cá nhân, chứ không phải là danh thϊếp công việc. Tịch Khanh? Y ngẩng đầu nhìn người tên là Tịch Khanh này, nghĩ nghĩ, đuôi lông mày khẽ nhúc nhích, từ chỗ Trần Khoa lấy 1 tờ danh thϊếp nền hoa màu nhạt: “Tôi rất chờ mong hợp tác với Tịch tiên sinh.” Y là một người có thù tất báo, nhưng cũng là người có qua có lại. Danh thϊếp Tịch Khanh nhận được là thuộc về cá nhân, hắn bỏ danh thϊếp vào túi áo khoác tây trang, thấy vệ sĩ của mình đi tới bên này, liền mở miệng nói: “Kiều thiếu đi tới chỗ nào, tôi tiễn cậu một đoạn.” “Xe chúng tôi ở gần đây, Tịch tiên sinh không cần khách khí,” Công Tây Kiều chú ý tới động tác cất danh thϊếp của Tịch Khanh, ý cười trên mặt chân thành thêm vài phần, “Mời ngài tùy ý.” Tịch Khanh gật gật đầu, sau khi tạm biệt Công Tây Kiều liền dẫn trợ lý cùng vệ sĩ của mình lên xe, sau đó xuyên qua cửa sổ xe trầm mặc nhìn Công Tây Kiều lái xe đi. “Sếp, mấy bức ảnh kia …” Trợ lý không rõ vì sao Sếp nhà mình đường đường là gia chủ Tịch gia lại đi để ý một nghệ sĩ xuất thân từ nhị đại nhà giàu mới nổi, cho nên cũng không biết xử lý ra sao với mấy bức ảnh này. “Sau khi trở về gửi toàn bộ ảnh vào mail cá nhân của tôi.” Tịch Khanh không tự giác đưa tay sờ sờ túi áo khoác, vẻ mặt phức tạp, thì ra người mặc trang phục đế vương mà hắn thấy mấy tháng trước kia, thật đúng là y. “Có trải qua nhiều cực khổ hơn đi nữa thì cũng vô ích, chỉ có người trải qua cực khổ nhưng vẫn giữ được ngạo khí mới chân chính gọi là thành công.” Thiếu niên năm đó mặc đồng phục trung học của trường chuyên quốc gia đã nói với hắn như thế, “Chuyện vui vẻ nhất trên thế gian này chính là dẫm nát những người đã từng cười nhạo mình dưới chân, như vậy mới hả giận.” Khi đó cha mẹ của hắn bị người trong gia tộc hãm hại bỏ mình, hắn ở trong gia tộc bị tính kế sống đến chật vật, sau đó vào một buổi chiều vô tình gặp được một thiếu niên mặc đồng phục trường chuyên nhưng lại đang đánh nhau với nhóm côn đồ. Hắn ra tay giúp y đánh người, y bồi hắn ăn một bàn xiên nướng, uống mấy chai bia bình dân. Bọn họ bèo nước gặp gỡ, sau đó từng người tách ra. Khi hắn đứng ở nơi cao nhất, hắn lại nhớ về cậu học sinh đã từng uống bia với hắn, giật mình phát hiện dung mạo của đối phương mặc dù trong trí nhớ đã mơ hồ, nhưng những lời của y nói lại vô cùng rõ ràng. Hắn 22 tuổi cùng một học sinh 17 tuổi ngồi ở quán ven đường uống bia ăn xiên nướng, cho dù nói cho người khác biết, hẳn sẽ không có người nào tin tưởng. Đế đô rất lớn, lớn đến mức sau khi hắn trở thành gia chủ, có làm sao cũng không tìm thấy được người lúc trước bồi hắn uống bia; nhưng đế đô cũng thật nhỏ, nhỏ đến mức xe của hắn xảy ra chút vấn đề lại gặp được y. “Tiểu Kiều, em có thấy người kia khá quen mắt không,” Trần Khoa cau mày suy nghĩ nửa ngày, thật sự nhớ không ra đã từng gặp người này ở nơi nào. Công Tây Kiều từ tay Tiểu Dao nhận ly trà sữa chậm rãi uống: “Có thể anh đã gặp hắn trong một sự kiện quan trọng nào đó, hắn tên là Tịch Khanh.” Tịch ….. Tịch Khanh? “Em nói là Tịch Khanh?!” Nếu không phải đang thắt dây an toàn,Trần Khoa vốn trầm ổn thiếu chút nữa đã từ trên ghế nhảy dựng lên rồi, “Là Tịch Khanh kia?!” “Chính là Tịch Khanh kia.” Tuy rằng Công Tây Kiều chưa thấy qua diện mạo gia chủ Tịch gia, nhưng tên của người đó y đã từng nghe qua. Dùng danh thϊếp cá nhân mạ vàng, ra ngoài có dẫn theo vệ sĩ, toàn bộ xe đều được xử lý thêm bộ phận an toàn, ngoài những điểm khả nghi này, tên cùng tuổi tác của đối phương rất trùng hợp với đương gia của Tịch gia. Nhớ tới vừa rồi Công Tây Kiều thoải mái cùng gia chủ Tịch gia trao đổi danh thϊếp, Trần Khoa quả thật muốn quỳ, đây chính là gia chủ Tịch gia đó, là gia chủ chỉ cần một câu là có thể phá hủy một công ty, vị đại thiếu gia này tâm cũng quá rộng rồi . Khoan đã, gia chủ Tịch gia tự xưng là fan của Tiểu Kiều, mà còn xem qua tác phẩm của Tiểu Kiều? Hiện tại Tiểu Kiều chỉ có một bộ phim duy nhất là … 《Công chúa Bế Nguyệt》thôi mà? Nghĩ đến bộ phim cẩu huyết kia, Trần Khoa cảm thấy hình như mình đã biết một bí mật kinh thiên động địa, cả người đều không khỏe. Vì sao cảm thấy khi đi theo bên cạnh Tiểu Kiều thì thế giới quan đều phải phát sinh biến hóa chứ. Hai ngày sau, Trần Khoa nhận được thông báo từ đoàn phim 《Quốc nghiệp 》, muốn bọn họ tới ký hợp đồng. Trong nháy mắt đó, hắn cơ hồ cho rằng đây là trò đùa của người khác, nhưng giọng nói đối phương là của Lý đạo mà hắn quen thuộc, tên hiển thị cũng là tên của Lý đạo không sai, làm hắn không muốn tin cũng không được. Hắn ngơ ngẩn cúp điện thoại nhìn Hướng Hoành ngồi đối diện, hồi lâu mới nói: “Sếp, Lý đạo của đoàn phim 《Quốc nghiệp 》 tự mình gọi điện thoại tới, muốn Tiểu Kiều diễn vai thượng tướng Trịnh Học Quốc.” Hướng Hoành hít vào một hơi, đứng dậy vỗ vỗ vai Trần Khoa: “Lần này chúng ta nhặt được bảo vật rồi.” Đoạn thời gian trước nhất ca Tào Chinh mà công ty tốn rất nhiều khí lực bồi dưỡng lại chạy sang Hoàn Tinh, khiến công ty chịu không ít ảnh hưởng. Hiện tại cái bọn họ thiếu nhất chính là nghệ sĩ có năng lực, hiện giờ Công Tây Kiều có thể tham gia đại chế tác kỷ niệm trăm năm, loại chuyện tốt như thế này, cho dù đoàn phim 《Quốc nghiệp 》 không trả thù lao cho Công Tây Kiều, bọn họ cũng nguyện ý tự bỏ tiền túi trả cho Công Tây Kiều, chỉ cần y nguyện ý nhận vai diễn. “Team PR cho Công Tây Kiều chuẩn bị đến đâu rồi?” Hướng Hoành siết chặt nắm tay, “Lần này chúng ta phải dốc sức bồi dưỡng Công Tây Kiều, tôi không tin y là Tào Chinh thứ hai!” Nhìn thấy Sếp mình hạ quyết tâm, Trần Khoa do dự một chút, liền kể lại chuyện gặp được Tịch Khanh ở đài quốc gia mấy ngày trước. “Gia chủ Tịch gia?!” Hướng Hoành kinh ngạc nhìn Trần Khoa, đừng nhìn giới giải trí náo nhiệt như thế, cái gì đạo diễn cái gì ông chủ phong cảnh vô hạn, nhưng ở trước mặt gia chủ Tịch gia thì cũng biến thành con cháu cúi đầu khom lưng thôi. Thí dụ như ông chẳng hạn …… Trong buổi tiệc nọ, chỉ dám ở xa nhìn vị gia chủ trong truyền thuyết này, ngay cả tư cách nói chuyện cũng không có. “Hắn tự mình trao đổi danh thϊếp với Tiểu Kiều, còn nói là fan của Tiểu Kiều, tự xưng là kẻ hèn nữa hả?” Hướng Hoành trầm tư thật lâu, sau đó mới từ từ mở miệng, dáng vẻ cảm khái, “Thế giới của kẻ có tiền rất xa xôi với tôi, tôi không hiểu được.” Trần Khoa: “Ha ha.” Đối với một bộ phim có ý nghĩa chính trị như 《Quốc nghiệp 》, từ đạo diễn, ekip cho tới vai quần chúng đều được mọi người chú ý. Thậm chí bọn họ không cần internet tuyên truyền, cũng không cần chụp poster quảng cáo, chỉ một tấm thư mời đến nghi thức khởi động máy thôi cũng đủ cho các nhà truyền thông tranh nhau vỡ đầu. Cuối cùng có thể đi vào chỉ có hơn một trăm nhà truyền thông, nhóm truyền thông trong ngoài nước phát huy đủ loại kỹ năng, chỉ vì muốn có được góc quay đẹp nhất. Lần này nghi thức khởi động máy không phải là phương thức dâng hương thông thường, mà là để tất cả nhân viên đoàn phim tới khu nhà tưởng niệm anh hùng, cùng nhau cúi người, thể hiện sự tôn trọng của đoàn phim với tổ tiên. Bầu không khí vô cùng trang nghiêm, nhóm truyền thông cũng không dám nhao nhao ồn ào, chờ nghi thức thăm viếng chấm dứt, mọi người rời khỏi khu tưởng niệm vào phòng họp, lúc này bọn họ mới bắt đầu đặt câu hỏi cho ba vị đạo diễn chủ chốt. Ở trường hợp này, các phóng viên đều tìm từ rất cẩn thận, tránh làm mất mặt quốc gia trước các đồng nghiệp ngoại quốc. Sau khi buổi họp báo kết thúc, các phóng viên quốc nội lấy được một phần danh sách nghệ sĩ chủ lực tham gia. Đoàn phim biết truyền thông rất quan tâm vấn đề này, mà phóng viên tại hiện trường vì duy trì hình tượng quốc tế nên không hỏi đến, vì thế bọn họ liền đưa phần danh sách này ra, mục đích là anh vui tôi vui tất cả mọi người đều vui. Lúc nhìn thấy được ba chữ Công Tây Kiều trong dàn diễn viên kỳ cựu, có một phóng viên đầu tiên là tưởng mình hoa mắt, dùng sức xoa xoa mắt xong thì thấy ba chữ kia vẫn còn ở đó. Công Tây Kiều diễn Trịnh Học Quốc?! Vị kia chính là thượng tướng Trịnh Học Quốc được hàng trăm hàng nghìn thiếu nữ hâm mộ, đến nay vẫn là nam thần quốc dân đó, cư nhiên lại để cho một newbie như Công Tây Kiều diễn? Không chỉ phóng viên này cảm thấy kinh ngạc, mà các phóng viên khác cũng cảm thấy thật bất ngờ, không phải bọn họ cảm thấy Công Tây Kiều không biết diễn xuất, mà là cảm thấy ….. Công Tây Kiều thật sự xứng tầm diễn vai thượng tướng Trịnh Học Quốc sao? Tin tức này vừa ra, trừ bỏ fan của Công Tây Kiều sôi nổi tỏ vẻ nam thần nhà mình thật là lợi hại ra thì tất cả mọi người đều ôm thái độ hoài nghi. Công Tây Kiều có tác phẩm gì nhỉ? Nam số 3 của một bộ phim Mary Sue. Một nghệ sĩ như thế, y có thể diễn tốt nhân vật quan trọng như vậy sao? Hình tượng của Trịnh Học Quốc trong cảm nhận của tất cả mọi người thật sự quá mức cao lớn, cho nên đối với người thủ vai cũng phá lệ nghiêm khắc. Rất nhiều người phản đối không phải vì chán ghét Công Tây Kiều, mà là vì họ rất thích rất sùng bái thượng tướng Trịnh Học Quốc, cho nên e sợ Công Tây Kiều sẽ phá hỏng phong thái của thượng tướng Trịnh Học Quốc. Suy đoán cùng nghi ngờ của bên ngoài đối với đoàn phim 《Quốc nghiệp》 mà nói căn bản không hề có ảnh hưởng gì, bởi vì sau ngày họp báo thì toàn bộ đoàn phim liền tiến hành phương thức phong bế toàn bộ trường quay, bất luận truyền thông nào cũng không thể moi ra được nửa điểm tin tức từ bọn họ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]