Chương trước
Chương sau
Chương 7: Rating
Sau khi chương trình bắt đầu, đi lên sân khấu đầu tiên chính là Trương đạo cùng nam nữ diễn viên chính, Công Tây Kiều ngồi ở hậu trường nghe các nhóm fan la hét, vẻ mặt bình tĩnh uống nước, sau đó tiếp tục cúi đầu nghịch di động, không nhìn ra nửa điểm khẩn trương khi lần đầu tiên lên sân khấu.
Qua khoảng hai mươi phút, có nhân viên công tác nhắc nhở y chuẩn bị, y đưa di động cho Hà Bằng bên cạnh, nói cảm ơn với nhân viên nọ, đứng dậy đi đến phía sau lối lên sân khấu, chờ chuẩn bị đi lên.
“Bây giờ chúng ta cùng nhau chào đón Hứa Thụy Hằng quý khí cùng suất khí nào!”
Sân khấu vang lên một trận vỗ tay không tính là đặc biệt nhiệt liệt, nhưng khi Công Tây Kiều xuất hiện, tiếng vỗ tay quỷ dị ngừng một chút, sau đó là một trận la hét vang lên, tiếng vỗ tay như thủy triều cũng nhiệt liệt hẳn lên.
“Quá đẹp trai rồi,” nữ MC ôm mặt hoa si, “Soái ca, cậu có thiếu bạn gái không, kiểu biết ăn biết uống, biết làm MC, biết đọc biết viết ấy?”
Công Tây Kiều mỉm cười với nữ MC: “Chị Tuyết xinh đẹp như vậy, em sợ nói một câu không có, ra ngoài sẽ bị người trùm bao tải mất, chị cứ coi như em đã có bạn gái đi.”
Tuy chỉ là một câu trêu chọc, nhưng ở trong mắt Lưu Tuyết, tướng mạo của Công Tây Kiều quả thật xuất chúng, thắt lưng kia, chân kia, rắm kia …… Khụ khụ, cô bị nụ cười của đối phương xém xíu nữa là làm cho hoa mắt, lập tức liền bày ra một tư thế đại lực sĩ: “Không có việc gì, chị Tuyết đây khí lực lớn, không cần sợ người khác trùm bao tải, chị bảo kê cho cậu.”
“Tém tém lại chút, người ta vốn là tiểu thịt tươi, trâu già như cô vẫn nên bỏ qua cậu ấy đi,” nam MC La Tranh làm bộ đẩy Lưu Tuyết một cái, sau đó đi đến bên cạnh Công Tây Kiều giới thiệu với khán giả: “Soái ca, đừng để ý tới cái người thần kinh kia, cậu hãy giới thiệu mình với khán giả ở đây cũng như khán giả đang xem TV đi nào.”
“Xin chào mọi người, tôi là Công Tây Kiều, họ Công Tây tên Kiều, diễn vai Hứa Thụy Hằng, hy vọng mọi người sẽ thích nhân vật kia,” một lời tự giới thiệu không quá xuất sắc kết hợp với một nụ cười ngượng ngùng, thiếu chút nữa khiến cho khán giả nữ hét ra tiếng, tiểu thịt tươi tươi non ngượng ngùng, nhìn thôi cũng rất ngon miệng đó biết không.
Đạo diễn ghi hình cũng thật không ngờ Công Tây Kiều lên sân khấu sẽ có hiệu quả tốt như vậy, vì thế liền làm một thủ thế với La Tranh, ý bảo trong thời gian kế tiếp, có thể gia tăng độ tham dự của Công Tây Kiều.
Tuy rằng trên mặt Chu Hoài Sinh nở nụ cười nhìn MC cùng Công Tây Kiều trêu chọc lẫn nhau, nhưng trong lòng lại ngũ vị trần tạp, giống như là làm đổ một bình rượu mạnh, hận không thể phun hết hỏa khí trong lòng ra.
Lần này khán giả tới xem phần lớn đều là fan của hắn cùng Trần Văn, hiện tại những fan đó lại bày ra bộ dáng hoa si với Công Tây Kiều, Công Tây Kiều đúng thật là có thủ đoạn thu hút fan mà.
Chương trình đi đến một nửa, vốn dĩ sẽ ghi hình theo quy trình là để nam nữ chính cùng nhau biểu diễn một đoạn kịch ngắn, nhưng bởi vì đạo diễn nửa đường cải biến chủ ý, biến thành tình tiết hai nam tranh một nữ, khiến Công Tây Kiều, Trần Văn, Chu Hoài Sinh cùng tiến lên sân khấu.
Chu Hoài Sinh vốn có ý đè ép Công Tây Kiều xuống, nào biết Trần Văn căn bản không phối hợp, thậm chí còn giúp Công Tây Kiều biến đoạn kịch này thành một câu chuyện hài, khiến khán giả cười ha ha, vỗ tay liên tục.
“Đại phu nhân, mau rót nước cho bổn vương; nhị phu nhân, mau bóp vai cho ta, làm không khéo coi chừng bổn vương hưu các người đấy.” Trần Văn uy vũ khí phách ngồi ở trên ghế, hướng Chu Hoài Sinh cùng Công Tây Kiều ngoắc tay.
“Vâng, thưa nữ vương đại nhân,” Công Tây Kiều lập tức biến thành một nam phi yêu mị mê hoặc sống động, không khí cũng được nâng lên.
So với Trần Văn và Công Tây Kiều, Chu Hoài Sinh có vẻ cứng ngắc hơn rất nhiều, căn bản không bỏ xuống được hình tượng đoan chính, nhưng phần lớn khán giả đều bị Trần Văn cùng Công Tây Kiều chọc cười, cũng không chú ý tới hắn không thích hợp.
Ghi hình chấm dứt, sau khi mọi người lần lượt rời đi, người đại diện của Trần Văn tức giận nói: “Cùng lắm chỉ là một tiểu sinh [1] ở tuyến 2, 3 mà cứ tưởng mình là đại bài ấy, dám cùng người của công ty chúng ta tranh đại ngôn, còn non lắm.” Trên tay hắn có ba nghệ sĩ, trong đó có một nghệ sĩ thiếu chút nữa là bị Chu Hoài Sinh đoạt đại ngôn, cho nên tuy rằng trên mặt nhìn như hòa khí, nhưng trong lòng đã nghẹn một bụng.
[1] Tiểu sinh: chỉ nam diễn viên trẻ
Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.
Trần Văn híp mắt tựa lưng vào ghế ngồi, gần đây cơ hồ mỗi ngày đều phải đuổi theo lịch trình, căn bản ngủ không đủ, nghe được người đại diện oán giận, có chút không kiên nhẫn: “Nếu như mình không chịu thua kém, ai cũng đoạt không được, bản lĩnh không bằng người, đó cũng là xứng đáng.”
Người đại diện nghe giọng nói của cô không đúng, dừng lải nhải oán giận, cẩn thận nhìn cô: “Em bị làm sao thế?”
“Không có việc gì,” ý thức được ngữ khí của mình hơi quá, Trần Văn mở mắt ra, miễn cưỡng ngồi thẳng lên, “Chuyện của Diệc Côn em đã nghe nói qua, lần này hắn có thể giữ được đại ngôn, anh cũng tốn không ít khí lực, nhưng nếu hắn vẫn giống như bây giờ, không có việc gì lại đi uống rượu đánh người, có mười người như anh cũng không che chở được hắn.”
Người đại diện cười khổ, hắn cũng biết gặp phải nghệ sĩ như Triệu Diệc Côn là hắn xui xẻo, nhưng người ta là con trai ruột của đại cổ đông, hắn có thể nói gì đây?
“Hiện tại trước đừng động vào chuyện của Diệc Côn, bây giờ sự nghiệp của em đang trong thời kỳ phát triển, Chu Hoài Sinh lòng dạ hẹp hòi, sách lược tuyên truyền của chúng ta phải sửa lại, nếu không sau này xảy ra chuyện, em sẽ bị liên lụy mất.”
Bản thân Trần Văn cũng không phải thật sự thích Chu Hoài Sinh, cô không phản đối đề nghị của người đại diện: “Em cảm thấy Công Tây Kiều có tiềm năng đại hồng, hiện tại cùng y giao hảo, sau này chờ y công thành danh toại càng có giá trị hơn.”
“Em là đang nói cái người thay thế Lương Đông diễn vai nam 3 kia sao?” Ấn tượng của người đại diện đối với Công Tây Kiều vốn chỉ có hai điểm là đẹp trai cùng có tiền, “Hình như y không phải là dân chính quy sinh, có gì đặc biệt khiến em xem trọng y thế?”
“Tướng mạo tốt, diễn xuất tốt, trong nhà có bối cảnh, người như vậy chỉ cần tìm được một cơ hội thích hợp, lập tức sẽ nhất phi trùng thiên (một bước vọt lên trời),” Trần Văn nhìn xuyên qua cửa sổ xe, nhìn tòa nhà đài truyền hình Hồng Quang to lớn, “Mà người như y, cái không thiếu nhất chính là cơ hội.”
Người đại diện trầm mặc, sau đó nói: “Việc này em cứ tự mình xem xét, nhưng phải chú ý đúng mực.”
“Em hiểu mà,” Trần Văn xoa xoa thái dương, trong giới giải trí, nữ nghệ sĩ càng khó đi hơn nam nghệ sĩ, mà ngay cả khán giả cũng có yêu cầu nhiều hơn đối với nữ nghệ sĩ, cô rất vất vả mới đi được tới bước này, làm sao có thể đi sai làm cho mình lâm vào vực sâu chứ.
Dưới tòa nhà đài truyền hình, Chu Hoài Sinh nhìn Công Tây Kiều ngồi lên một chiếc siêu xe, bên trong xe tựa hồ còn có một người đàn ông trung niên vẻ mặt dữ tợn, hắn nhất thời cười lạnh một tiếng, quay đầu nói với trợ lý vài câu.
Tối thứ sáu, chương trình Công Tây Kiều tham gia chính thức lên sóng, tỉ lệ rating vốn không có gì thay đổi đột nhiên lại tăng lên, khiến nhân viên công tác giật cả mình.
“Đi lên Weibo với các diễn đàn lớn nhìn xem, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.” Đạo diễn chương trình một bên lướt tới một diễn đàn quốc nội vô cùng nổi danh, một bên phân phó nhân viên công tác.
Vừa mở ra trang đầu diễn đàn bát quái Địa Giác, cô liền thấy được bài post thảo luận về chương trình của bọn họ.
《Tối nay có ai xem chương trình của đài Hồng Quang không, cái người áo sơmi trắng chân siêu dài kia quả thực đẹp trai vô cùng! 》
《Có Ảnh Có Chân Tướng: Trước kia là ai nói ảnh của tiểu thịt tươi kia bị P quá mức hả, mau ra đây, mặt mấy người đã bị sưng lên chưa?!》
“Đạo diễn, trên Weibo sắp điên rồi,” một nhân viên công tác đưa di động tới trước mặt đạo diễn, “Weibo này được share sau khi chương trình được phát mấy phút, hiện tại lượng share đã vượt qua 5000 lượt.”
Đạo diễn tiếp nhận di động, phát hiện Weibo share bài chỉ là một tài khoản bình thường, hình ảnh cũng chỉ là dùng di động chụp trên TV, nhưng cho dù là như thế, cũng đưa tới không ít dân mạng khen ngợi cùng chia sẻ.
Nón Không Cần Rớt: Vì sao trên thế giới này lại có soái ca 360 độ không góc chết như thế chứ, sắp bị y soái đến mức không sống nổi nữa rồi, ai tới cứu tui với. [hình ảnh]
“Đạo diễn, tỉ lệ rating đã vượt 5.0.” Một nhân viên công tác hưng phấn vọt vào văn phòng, “Chúng ta đã vượt qua chương trình giải trí đang đứng đầu rồi!”
Nhân viên ở đây đều có chút ngây ngốc, lúc trước chương trình này của bọn họ cũng đã từng xưng bá, nhưng khi các chương trình của một nhà đài khác xuất hiện, đài bọn họ liền không sánh bằng với nhà đài kia, hiện tại đột nhiên biết được tỉ lệ rating của bọn họ bạo phát, làm sao mà không khiến họ bất ngờ được cơ chứ.
Cả phòng yên tĩnh một hồi, một nhân viên nói: “Thế giới này đều là người thích xem mặt thôi.”
Đạo diễn vỗ bàn một cái “rầm” đứng lên, “Lập tức gọi người liên hệ với Công Tây Kiều, chúng ta làm cho y một buổi phỏng vấn riêng.”
Các nhân viên công tác anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, thật lâu sau trong đó có một người do dự mở miệng: “Nhưng mà ….. chúng ta không có phương thức liên lạc của y.”
“Vậy liền liên hệ công ty quản lý của y!”
“Nghe nói y cũng chưa ký hợp đồng với ai cả.”
“Vậy mấy cô cậu mau đi liên hệ với Trương đạo, đi ngay bây giờ!” Hai mắt đạo diễn sáng lên, cô giống như thấy được tương lai của mình đi lên đỉnh nhân sinh, trở thành bạch phú mỹ, cưới được cao phú soái.
Lúc này ở Công Tây gia, mẹ Kiều mắt không hề chớp nhìn chằm chằm TV, còn không quên nói: “Người họ Chu này là ai thế, sao em cảm thấy ánh mắt hắn nhìn con của chúng ta không đúng lắm.”
Công Tây Hùng gật gật đầu: “Em nói rất đúng, anh cũng cảm thấy người này không thích hợp, hay là có mâu thuẫn gì với Tiểu Kiều trong lúc quay phim?”
Công Tây Kiều nghe ba mẹ nói chuyện với nhau, bình tĩnh nằm tựa vào trên ghế sa lông uống sữa chua, kiên quyết không hé ra một lời.
“Con trai em soái đến bỏ xa hắn 18 con phố, anh nhìn khán giả phía dưới xem, đều nhìn con em cả,” lúc này mẹ Kiều đã hóa thân thành một chuyên gia tâm lý chuyên nghiệp, quả thực có thể từ một ánh mắt, một động tác mà nhìn thấu được suy nghĩ của người khác đối với con trai nhà mình, “Trương đạo cũng không tệ lắm, nữ diễn viên chính lớn lên rất xinh đẹp, con trai, con có cảm thấy như vậy không?”
Công Tây Kiều qua quýt gật đầu, kiên quyết không mở miệng, bởi vì y biết nếu như mình mở miệng, mẹ y sẽ lập tức trở thành máy hát không tắt được.
Đúng lúc này, di động y vang lên, hiện lên tên Trương đạo.
Mẹ Kiều giảm âm thanh TV xuống, làm thủ thế “suỵt” với Công Tây Hùng.
“Trương đạo, đã trễ thế này mà ngài còn chưa ngủ sao?” Trong giọng nói của Công Tây Kiều mang theo ý cười, đủ để cho Trương đạo cảm nhận được sự thân thiết của y.
Sự thật chứng minh Trương đạo thích kiểu này, hắn vừa nghe được giọng của Công Tây Kiều, liền không tự giác có thêm vài phần hảo cảm với y, sau đó nói với Công Tây Kiều chuyện đài truyền hình Hồng Quang mời y phỏng vấn, thậm chí còn giúp y phân tích lợi và hại trong đó.
“Dạ được, đạo diễn, cháu sẽ cẩn thận suy xét, làm phiền ngài rồi.” Công Tây Kiều cúp điện thoại, nhìn về phía màn hình TV, bên trong Chu Hoài Sinh đang biễu diễn một bộ kiếm pháp, khiến cho khán giả vỗ tay ầm ầm.
Đáng tiếc bộ kiếm pháp kia ở trong mắt Công Tây Kiều chỉ là khoa chân múa tay, còn kém hơn cả một tiểu tướng coi cửa của chủ công nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.