Tuấn Khải nhanh chóng chuyển sang ngồi cạnh Án Chi, ánh mắt không chuyển rời đi đâu được ngoài cô cả. Anh càng tiến sát, cô càng ngồi xa ra đến nỗi sắp rớt ra khỏi ghế luôn rồi.
Diêp Án Chi:
-Đủ rồi đừng có ngồi sát vào mình nữa.
Tuấn Khải bĩu môi nhưng vẫn nghe lời ngồi cách xa xa 1 chút, vẫn chống cằm nhìn cô. Án Chi thật ra đã ăn xong rồi nhưng cô không dám mở miệng để nói rằng mình muốn thoát khỏi cảnh này ngay lập tức, không khí ngưỡng ngùng quá mà.
Đinh Tuấn Khải:
-Cậu không cần phải căng thẳng như vậy đâu. Cho tới khi cậu gật đầu đồng ý với mình, chúng ta là bạn.
Án Chi gật đầu thầm chửi cái con người này "Bạn bè gì ở đây, đồng ý cái gì chứ? làm như chắc chắn tôi sẽ trở thành bạn gái cậu vậy. Haiz...không thể nào".
Đinh Tuấn Khải:
-Thấy chị mình bảo rằng cậu rất giỏi thiết kế thời trang. Khi nào cậu có thể cho mình xem một số bản thiết kế của cậu được không?
Diệp Án Chi:
-Được chứ! "Bà chị này cũng biết khen mình cơ đấy"
Nghĩ đến có người muốn xem bản thiết kế của mình Án Chi nở nụ cười thật tươi khiến Tuấn Khải đơ cả người ra.
Diệp Án Chi:
-Nè! Tuấn Khải, cậu không sao chứ?
Đinh Tuấn Khải:
-Không sao, tia nắng phát ra từ cậu chói quá làm hoa mắt mình tôi ý mà. (phì cười)
Án Chi ngẫm đi ngẫm lại vẫn không hiểu anh đang nói gì.
Diệp Án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2923977/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.