Tiếng chuống cửa kêu lên leng keng.
Lâm Sung Khi:
-Tinh Kiều, Án Chi. Sao các cậu lại đến đây?
Diệp Án Chi:
-Đến ủng hộ cho cậu và học trưởng đó.
Hoàng Tinh Kiều:
-Hì hì tại tò mò quá mà. Sung Khi à, mấy cái bức vẽ tường này là cậu vẽ hả, lên tay nghề rồi nha. Tiệm trang trí cũng đẹp lắm, hài hòa nữa. (nhìn quanh)
Lâm Sung Khi:
-Cảm ơn. Phải rồi các cậu ngồi đi.
Sung Khi dẫn các bạn của mình vào ghế ngồi rồi đưa menu cho họ. Bỗng tiếng chuông cửa lại leng keng thêm lần nữa, người này cũng không mấy là xa lạ.
Hoàng Tinh Kiều:
-Học trưởng Thế Trân?
Phải đúng là Thế Trân anh giơ tay chào mọi người.
Cố Băng Nghiên:
-Cậu đến đây làm gì?
Vương Thế Trân:
-Đến ủng hộ cho cậu đó còn bày ra cái mặt đấy là sao hả? Ra mà chào đón tôi đi chứ.
Cố Băng Nghiên:
-Tự chọn chỗ mà ngồi đi. (không hề muốn tiếp vị khách này)
Thế Trân ngồi cạnh bàn của Tinh Kiều và Án Chi. Tinh Kiều tức tốc ngó sang chào hỏi anh, anh đáp lại bằng một nụ cười khiến trái tim cô tan chảy. Cô ghé nhỏ vào tai Án Chi.
Hoàng Tinh Kiều:
-Đổi chỗ cho mình đi.
Án Chi tự biết trong đầu cô đang nghĩ gì liền dứng dậy nghe theo.
Diệp Án Chi:
-Đó được chưa, không cản trở cậu....
Tinh Kiều lập tức che miệng cô lại.
Hoàng Tinh Kiều:
-Hì hì, nói nhỏ thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2923957/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.